Ngưu Đản rốt cuộc ở lại, mẹ con Đổng Tú Lan trong chốc lát cũng đã trở lại.
Các nàng cũng là rất bất đắc dĩ, cũng chưa nghĩ đến Cố Vân Thư có thể nói ra được những lời như vậy, cái gì mà đại tỷ hôm nay khó có được cao hứng, nếu các nàng mà không đi ăn thì chính là phá hư tâm tình tốt của đại tỷ. Cái gì mà đại tỷ nói, nếu mà hắn không hoàn thành nhiệm vụ gọi người trở về, thì hắn cũng đừng trở về ăn.
Hơn nữa có Thiệu Thanh Viễn ở một bên khuyên bảo, Đổng Tú Lan cũng không thể không trở về.
Huống hồ, nàng tuy rằng ở cách vách, nhưng mùi hương kia thật sự quá thơm, quá câu nhân rồi.
Hai mẹ con thật rất ngượng ngùng, đặc biệt là Cố Vân Đông còn để cho đệ đệ bưng đồ ăn cho nam nhân của nàng ăn, nhìn đồ ăn so với tửu lầu ở trấn trên còn tốt hơn, các nàng cho tới bây giờ cũng chưa từng được nếm qua.
Ngưu Đản cũng thật cao hứng, hắn được tiên sinh khen ngợi, trở về lại có thể ăn được mĩ vị nhân gian, quả thật là hạnh phúc ngập tràn.
Cơm nước xong xuôi, Đổng thị liền cướp chén đũa đem đi thu thập, Cố Vân Đông cũng mặc kệ nàng.
Chờ đến khi trời đã hoàn toàn tối, Thiệu Thanh Viễn cầm chén đũa đã rửa đem trả.
Cố Vân Đông lúc ấy đang ở trong phòng bếp lấy nước chuẩn bị rửa mặt, chỉ có một mình nàng, bởi vậy khi hắn vừa tiến đến, hai người liền vừa vặn đối mặt.
Nhìn đến hắn, Cố Vân Đông lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/298014/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.