🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khuôn mặt nhỏ của Cố Vân Thư lập tức đỏ lên, tay nhỏ túm túm, vẫn là nhỏ giọng an ủi Dương thị: “Nương, lương thực của chúng ta không nhiều lắm, hôm nay chúng ta trước tiên không ăn được không? Lát nữa ta đi ra ngoài tìm xem có đồ ăn khác hay không.”

Chỉ có mười mấy củ khoai tây nhỏ, phải để bồi bổ cho đại tỷ đang bị thương và tiểu muội hơi thở thoi thóp. Cố Vân Thư có chút khổ sở, trong mắt thâm chí để lộ ra một cổ tuyệt vọng - nếu là sau này không tìm thấy thức ăn, bọn họ có khả năng sẽ chết đói, bọn họ còn một đoạn đường thật dài phải đi.

Dương thị ngây thơ, nhưng có thể nghe hiểu được, nàng liếm liếm miệng, đôi mắt không xê dịch nhìn chằm chằm khoai tây, lại như cũ gật gật đầu, “Kia, vậy không ăn.”

Cố Vân Đông: “…” Đã như vậy nàng còn có thể ăn vào mới có quỷ.

Hơn nữa, nàng vốn cũng không tính ăn, vì khoai tây này đã nảy mầm, ăn vào là trúng độc.

Cố Vân Đông duỗi tay, đem cả khoai tây trong tay Cố Vân Khả cũng cầm trở về, “Cái này trước tiên không ăn, ta ra bên ngoài tìm cái khác.”

Sức lực đã khôi phục lại, tuy rằng thân mình vẫn như cũ suy yếu, nhưng đã không giống như trước, đi đường cũng không đến nỗi.

Cố Vân Đông chậm rãi đứng lên, Cố Vân Thư ngẩn ra, cũng vội đứng lên theo, duỗi tay ngăn nàng lại, “Không được, đại tỷ ngươi thân thể không tốt, ta có thể, để ta đi tìm.”

“Không cần, ngươi lưu lại.” Cố Vân

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/278639/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.