[Ký chủ chưa hoàn thành nhiệm vụ!]Câu trả lời này của hệ thống khiến Khưu Tiểu Ngư im lặng, tuy nàng nghi ngờ hệ thống, nhưng cũng biết hệ thống sẽ không vô duyên vô cớ phán định nhiệm vụ còn chưa hoàn thành.
Lần này tuyên bố khen thưởng của nhiệm vụ ngoại trừ 50 cân khoai lang đỏ ra, Khưu Tiểu Ngư cảm thấy đây mới là quan trọng nhất.
Có phương thuốc chữa trị ôn dịch, còn có 100 hộp thuốc trị cảm, không biết thuốc trị cảm mà hệ thống khen thưởng có tác dụng thế nào, nhưng dựa theo kinh nghiệm Khưu Tiểu Ngư ăn khoai lang đỏ, không phải thuốc trị cảm bình thường có thể so sánh.
Ôn dịch sao?Trong lòng Khưu Tiểu Ngư thấp thỏm, không phải chứ?Đột nhiên nhìn về phía đám thôn dân đang khí thế ngất trời giết sói, còn có mấy thôn dân mới được nàng chữa khỏi ngoại thương.
“Hệ thống, bọn họ nhiễm ôn dịch phải không?”[Mong ký chủ mau chóng hoàn thành nhiệm vụ!]Khưu Tiểu Ngư hiểu rõ, quả nhiên là những người này nhiễm ôn dịch.
Mà nguồn gốc của ôn dịch, chỉ sợ ở trên người con sói này.
Chẳng qua là núi sâu rừng già, sao có một con sói nhiễm ôn dịch?“Thôn trưởng…” Khưu Tiểu Ngư gọi Khưu Kỳ Sơn cách đó không xa một tiếng.
Khưu Kỳ Sơn nghe thấy Khưu Tiểu Ngư gọi, vội vàng đi tới: “Tiểu Ngư, là có chuyện gì cần tìm bá bá giúp đỡ sao?”Khưu Tiểu Ngư nghe xưng hô của thôn trưởng Khưu Kỳ Sơn, khóe miệng hơi run rẩy.
Nhưng mà vẫn không quên nói chuyện chính.
“Con sói kia không thể ăn.
” Khưu Tiểu Ngư nói.
Khưu Kỳ Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-mon-cay-nu-mang-theo-khong-gian-tram-ty-di-chay-nan/3857120/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.