“Cảm ơn! Thật sự cảm ơn ngươi…” Một hán tử trung niên vui sướng mà khóc nói lời cảm ơn với Khưu Tiểu Ngư.
Đối mặt với loại tình cảnh này Khưu Tiểu Ngư hơi lúng túng, cho nên không để ý tới, mà tiếp tục chữa cho người bệnh kế tiếp.
10 người bệnh, Khưu Tiểu Ngư chỉ mất mấy phút là chữa trị xong.
“Đừng tưởng rằng ngươi chữa khỏi cho nương ta, ta sẽ cảm ơn ngươi.
” Giọng nói sắc lạnh của Khưu Mai Hoa vang lên sau lưng Khưu Tiểu Ngư.
Khưu Tiểu Ngư: “… Người nào là nương ngươi?”Thực ra Khưu Tiểu Ngư có thể không chữa khỏi nhanh như vậy.
Còn không phải chỉ là 5 cân ngô à, không vội lấy tới tay cũng không sao.
“Ngươi… Khưu Tiểu Ngư, ngươi cố ý đúng không.
” Vẻ mặt Khưu Mai Hoa tức giận trừng Khưu Tiểu Ngư.
Khưu Tiểu Ngư nhìn Khưu Mai Hoa, dùng giọng điệu vô cùng nghi ngờ nói:“Ta cảm thấy rất kỳ lạ, ta chưa từng đắc tội ngươi, vì sao ngươi vẫn luôn nhằm vào ta? Chẳng lẽ ngươi không hi vọng ta cứu nương ngươi, ước gì nương ngươi chết đi?”“Ngươi… Ngươi nói linh tinh…” Khưu Mai Hoa bị chọc tức.
“Nếu không phải mà nói, đổi lại là người bình thường nào, người ta cứu nương ngươi không nói cảm ơn thì thôi, cũng không dùng loại thái độ như thế, giống như cứu nương ngươi còn đắc tội ngươi.
” Khưu Tiểu Ngư nói.
Nàng chính là cố ý châm ngòi ly gián, đỡ phải rảnh rỗi là tới làm phiền nàng.
Lúc này nương của Khưu Mai Hoa đã tỉnh lại, vừa vặn nghe được lời Khưu Tiểu Ngư nói.
“Khưu Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-mon-cay-nu-mang-theo-khong-gian-tram-ty-di-chay-nan/3857113/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.