Thứ này chất đầy trong không gian của Khưu Tiểu Ngư, bản thân nàng cũng đếm không hết rốt cuộc có bao nhiêu, cảm thấy còn chiếm nhiều vị trí.
Tiêu Mộc Trạch nhìn thấy thùng giấy đột nhiên xuất hiện đôi mắt co rút lại, mở miệng theo bản năng:“Quả nhiên là ngươi đến từ Linh Ẩn Trang.
”Khưu Tiểu Ngư ngây ngốc, không chút để ý nhún vai: “Ngươi nói phải thì phải đi.
”Tiêu Mộc Trạch lại cảm thấy Khưu Tiểu Ngư đang thừa nhận.
“Ta có thể mở ra xem không?” Tiêu Mộc Trạch cẩn thận hỏi.
Tuy thùng giấy này không trắng tinh như bát giấy vừa rồi, nhưng nhìn khuynh hướng cảm xúc thì biết vô cùng cứng rắn, trong lòng vô cùng tò mò làm kiểu gì.
“Nói là tặng ngươi, để mặc ngươi xử lý.
” Chỉ cần không phải đồ ăn, Khưu Tiểu Ngư vẫn vô cùng hào phóng.
Người từng trải qua mạt thế đều biết đồ ăn là thứ không thể thiếu, mà thứ khác có hay không vẫn có thể tồn tại, nhưng không có đồ ăn thì nhất định phải chết.
“Chuyện này… Đa tạ Khưu cô nương.
”Khưu Tiểu Ngư gật đầu.
…Tiêu Mộc Trạch cẩn thận cắt băng dính trong suốt ra, mở thùng giấy, mùi giấy nồng đậm phả vào mặt.
Tiêu Mộc Trạch cảm thấy tim đập hơi nhanh, giấy này còn tốt hơn giấy mà hoàng thất dùng, nếu không phải trên người không có bút mực, Tiêu Mộc Trạch ước gì có thể viết thử lên tờ giấy, thử xem trang giấy này dính mực như thế nào.
Nhưng mà chỉ riêng xúc cảm sẽ không nhòe mực.
“Thật tốt quá, trang giấy này đúng là tốt quá!” Tiêu Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-mon-cay-nu-mang-theo-khong-gian-tram-ty-di-chay-nan/3857109/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.