Khưu Tiểu Ngư nhìn Khưu Mai Hoa với vẻ mặt trêu tức: “Thừa nhận sự ưu tú của ta rất khó sao?”“Đã xảy ra chuyện gì? Đã là lúc nào rồi mà vẫn còn ở đây làm loạn, rốt cuộc các ngươi có muốn đi không? Không đi thì ở lại.
” Thôn trưởng vốn đã đủ phiền lòng rồi.
Kết quả mấy người Khưu Mai Hoa còn ở đây ồn ào cãi nhau, quả đúng là ăn no rửng mỡ, một đường đi này lẽ nào còn chưa đủ mệt hay sao? Vẫn còn sức mà ở đây cãi nhau.
“Thôn trưởng… thôn trưởng… Khưu Tiểu Ngư không phải người…”Thay vì nói sợ bản lĩnh chữa bệnh của Khưu Tiểu Ngư còn không bằng nói Khưu Mai Hoa sợ Khưu Tiểu Ngư vẫn có thể đè trên đầu nàng ta sau khi cha mẹ chết, đây là chuyện mà nàng ta không thể chấp nhận được.
“Nói vớ vẩn cái gì?” Thôn trưởng nghiêm mặt.
“Thôn trưởng bá bá, nương ta hết bệnh rồi, Tiểu Ngư tỷ tỷ đã chữa khỏi cho nương ta.
” Trương Thanh Sơn nhảy ra nói với vẻ hào hứng.
Trương Tiểu Linh sững sờ, nàng ta không ngờ vậy mà bệnh của mình lại được Khưu Tiểu Ngư chữa khỏi, nhưng sao có khả năng chứ?Nếu Khưu Tiểu Ngư có bản lĩnh này tại sao trước đó lại không chữa khỏi cho cha mẹ nàng?“Cái gì?” Thôn trưởng trừng mắt, nhìn về phía Trương Tiểu Linh đã đứng dậy, trên gương mặt vàng vọt cũng đã có thể nhìn thấy một tia hồng hào.
Trong lòng hắn ta kinh hãi, lẽ nào Khưu Tiểu Ngư thật sự đã chữa khỏi cho Trương Tiểu Linh?Nghi ngờ như vậy cũng xuất hiện trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-mon-cay-nu-mang-theo-khong-gian-tram-ty-di-chay-nan/3857087/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.