“Hệ thống, tuy ngươi không phải người nhưng đang hành tẩu nhân gian, tam quan với năng lực phân biệt thị phi cơ bản vẫn phải có, ngươi cảm thấy thế nào?”[Ký chủ, thời gian ngươi dạy dỗ ta đã có thể chữa lành cho người ta rồi đấy.
]Khưu Tiểu Ngư thay đổi sắc mặt, sau đó ngồi xổm xuống kiểm tra hắc y nhân đang nằm trên đất với vẻ lười biếng.
“Hắc y nhân, nam giới, trên người có vài vết đao, hai vết là vết thương chí mạng, hơn nữa còn trúng kịch độc…” Khưu Tiểu Ngư vừa kiểm tra vừa nói.
[Ký chủ, kêu ngươi cứu người chứ không phải khám nghiệm tử thi!]Hệ thống cảm thấy bất đắc dĩ vô cùng, rõ ràng nó là một hệ thống thần y, ký chủ được ràng buộc cũng là một người có ý đức vô song, kết quả… Khưu Tiểu Ngư không những lười, làm biếng, ích kỷ, không có y đức mà mỗi lần nhìn thấy người bệnh đều thờ ơ, phản bác hệ thống đủ kiểu, không chịu làm nhiệm vụ.
“Ngươi cứ đợi ta nói xong đã, sau đó lại quyết định có cần để ta cứu không.
Hệ thống nhà ngươi phát nhiệm vụ cũng không được hợp lý cho lắm đâu nhé.
Ngươi nhìn người này xem, giữa ban ngày ban mặt mặc một bộ đồ đen ở trong rừng rậm không một bóng người, trên người còn toàn là vết đao.
Vậy, hắn có khả năng là hai loại người, một loại là người tốt bị người đuổi giết, một loại là người xấu bị người đuổi giết.
Cho dù là loại nào thì ta cứu người rồi, biết cũng quá nhiều, nói không chừng sẽ bị diệt khẩu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-mon-cay-nu-mang-theo-khong-gian-tram-ty-di-chay-nan/3857082/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.