Bụi rất là cao hứng, kích động đến mặt đỏ bừng. Oán trách: "Đứa nhỏ ngốc, vậy con còn tới bên này làm chi? Ai da, cũng đừng làm cháu nội của ta bị thương." Hoàn toàn không giống bộ dáng người xuất gia.
Sau đó, lại vội vàng đi dâng hương cho Bồ Tát, phù hộ Trần A Phúc có thể bình an sinh hạ hài tử, tốt nhất một lần được con trai.
Trần A Phúc vẫn là lần đầu tiên chứng kiến Bụi kích động như thế, cười nói: "Mẹ chồng, nhìn người gấp này, còn không nhất định đúng đâu." Bụi cười nói: "Tám chín phần mười." Rồi nói với Sở Hàm Yên: "Yên Nhi là hài tử lớn rồi, không thể lại để mẫu thân ôm nữa."
Sở Hàm Yên không biết rõ bà nội và mẫu thân vì cái gì cao hứng như thế, nghe bà nội nói, không quá nguyện ý. Bĩu môi không nói đồng ý, cũng không nói không đồng ý.
Chuyện này còn không có chứng thực cuối cùng, Bụi cũng không tốt nói nhiều cùng đứa nhỏ, chỉ đành lại dặn dò Lý ma ma cùng mấy nha đầu, phải chú ý hầu hạ đại nãi nãi.
Trần A Phúc và Sở Hàm Yên ăn trai ở bên này, sau khi nghỉ ngơi một buổi, mới ngồi xe ngựa về Đường Viên.
Lộc Viên, một nhà Vương Thành buổi sáng đi thượng phòng ăn cơm, trên bàn bày cháo rau dưa, bánh bao hấp, ướp dưa muối, đậu phộng rang, mặt khác còn có hai chén cháo tổ yến, đây là cho Trần Danh và Ngô thị bổ thân thể.
Ngô thị bị hù dọa vội vàng bưng cháo tổ yến cho Vương thị, nói: "Tỷ tỷ, muội đảm đương không nổi."
Vương thị cười nói: "Thế nào đảm đương không nổi? Muội là tức phụ Thành tử, chính là muội tử của ta. Thân thể muội tốt rồi, Thành tử nhà ta cùng tiểu đệ, tiểu muội bọn họ cũng hưởng phúc." Nói xong, lại chuyển cháo tổ yến qua trước mặt nàng.
Vương Thành cũng khuyên nhủ: "Nương Tiểu đệ, tỷ tỷ cho nàng, nàng liền ăn đi. Dưỡng thân thể tốt rồi, mới cẩn thận báo đáp tỷ tỷ cùng tỷ phu, còn có cháu ngoại gái."
Vương thị lại hỏi: "Đệ muội tuổi còn trẻ, như thế nào rơi cái bệnh này?"
Vương Thành liền đơn giản nói một chút nguyên nhân Ngô thị bị bệnh.
Vương thị than thở nói: "Nữ nhi cũng là thịt trên người bọn họ rớt xuống, bọn họ sao nhẫn tâm như vậy." Lại tự giễu nói: "Cha ruột chúng ta còn không phải như vậy sao. Nương là người tốt, lại chết quá sớm..."
Vương Thành hôm qua đã nghe nói Đinh thị bị hưu, Vương lão hán lại nạp người thiếp. Vương Thành một nghìn cái giải hận, sảng khoái nói một chữ: "Đáng!"
Nhưng nghe nói Đinh thị lại bán tỷ tỷ lần thứ hai, hắn lại tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Vương thị còn cười khuyên giải: "Tỷ còn muốn cảm tạ nàng ta bán tỷ lần thứ hai, nếu không cũng tìm không được quản gia của ta người tốt như vậy."
Tỷ đệ hai người vừa lại thương lượng hôm nào đi viếng mồ mả cho mẫu thân.
Sau khi ăn xong, Vương thị đo người cho Vương Thành, nói làm hai bộ xiêm y cho hắn.
Vương Thành từ chối: "Nếu như thân thể nương tiểu đệ tốt, nàng đều phải may xiêm y cho tỷ tỷ, thế nào còn có thể làm phiền tỷ tỷ làm cho đệ đây."
"Tỷ nguyện ý." Vương thị nói.
Vương Thành để Vương thị đo xong, liền đi hậu viện cho trâu ăn, cảm thấy chuồng bò xây không được tốt, lại tu sửa chuồng bò lần nữa. Trần A Phúc trước đó mua trâu cùng xe cho Lộc Viên.
Vương tiểu đệ cũng chịu khó chạy tới giành cho gà ăn, Mục thẩm cản cũng không ngăn cản lại. ChieuNinh:{|}
[email protected]#$ &^* lequydonD^d^l^q^d
Trần Danh là ngồi xe bò Giả Sơn đánh đi trong thôn, mang lễ vật của Trần A Phúc và tam phòng cho đại phòng. Hiện thời Giả Sơn đã triệt để lưu ở Lộc Viên, cùng Mục thẩm hắn nương làm đầy tớ Lộc Viên.
Phúc Viên chỉ lưu lại Tằng Lão Đầu trông cửa kiêm đánh quét sân vệ sinh bên trong.
Trần Danh đánh xe tới đại phòng, tách ra lễ vật cho đám người Hồ lão ngũ, để Giả Sơn đưa đi.
Một nhà đại phòng chứng kiến một đống lớn lễ vật như thế đều cực cao hứng, có sáu khối tơ lụa, hai cái quạt tròn, sáu đóa quyên hoa, còn có một đống lớn thức ăn, đều là hàng yêu thích kinh thành. Đặc biệt là tơ lụa cùng quạt tròn, quyên hoa, nói là mua ở thêu phường Thủy Linh Lung.
Bởi vì đồ cưới Trần A Phúc, Trần Nghiệp liên tục mất hứng Trần Danh, cảm giác mình thật lòng dự định vì đệ đệ, nhưng đệ đệ lại không cảm kích. Về sau Trần Danh mấy lần đi đại phòng xoa dịu quan hệ, Trần Nghiệp đều xa cách.
Đầu tháng này, Trần Nghiệp cảm thấy Trần Đại Hổ đã đầy sáu tuổi, cũng có thể để nó đi học. Liền đi tìm Trần Danh, muốn cho Đại Hổ cũng đi theo Liêu tiên sinh học tập.
Trần Danh và Liêu tiên sinh căn bản chỉ mới gặp mặt vài lần, lời nói cũng chưa nói qua vài câu. Nhưng đại ca đến cầu xin, chỉ đành mày dạn mặt dày đi Đường Viên nói cùng Liêu tiên sinh, Liêu tiên sinh trực tiếp cự tuyệt.
Trần Danh nói cùng Trần Nghiệp, Trần Nghiệp cũng không cách nào, chỉ đành dẫn Trần Đại Hổ đi tư thục Thượng Thủy thôn. Tưởng tiên sinh vừa khảo hiệu, Trần Đại Hổ không có một điểm ngộ tính, người ngoài thôn không có ngộ tính là hắn không thu. Trần Nghiệp lại trở về tìm Trần Danh, Trần Danh đi tìm La quản sự, La quản sự lại đi tìm Tưởng tiên sinh. Chuyển một vòng lớn, mới lấy Đại Hổ đi tư thục Thượng Thủy thôn học bài.
Trong lòng Trần Nghiệp rất ưu thương, A Lộc, A Đường việc học đều tốt, vì sao nhi tử, tôn tử của mình cũng không được? Hiện tại nhà mình cùng nhị phòng cùng tam phòng chênh lệch đã vô cùng lớn, lẽ nào về sau phải càng lúc càng lớn?
Còn may con dâu lại có bầu, chỉ mong nàng có thể lại sinh đứa con trai, tương lai giành lại mặt mũi cho nhà mình.
Trần Nghiệp thấy Trần A Phúc tặng lễ vật giá trị một ít tiền, cười gật đầu nói: "Ừ, đại ca nhận tình A Phúc."
Hồ thị nhìn thấy một ít lễ vật như thế trong mắt kinh diễm một cái, lại quệt miệng nói: "A, cũng bình thường thôi."
Trần A Phúc là không ở bên này, nếu không sẽ chết cười. Chủ yếu là Thất Thất và Hôi Hôi học được rất giống.
Trần lão thái giữ Trần Danh ăn cơm ở bên này, lại để cho người lại đi gọi Vương thị tới.
Trần Danh lắc đầu nói: "Không được, đệ đệ Thành tử của Quyên Nương tìm trở về, bây giờ đang ở trong nhà, chúng ta muốn bồi bọn họ."
Lão phu nhân cùng Trần Nghiệp đều cười nói: "A, đây ngược lại là hỉ sự. Đều là thân thích, ngày mai thỉnh bọn họ đến trong nhà của chúng ta ăn một bữa cơm, chơi một ngày." ChieuNinh^%#@!$ &*([])_ lequydonD^d^l^q^d
Trần Danh vừa nghe lão nương cùng đại ca tăng thể diện cho mình như thế, rất là cao hứng, gật đầu cười nói: "Được, được. Hiện tại A Quý tức phụ làm không được bao nhiêu chuyện, con để Mục thẩm sớm đi đến."
Trần Nghiệp lại hỏi một chút tình huống Vương Thành, Trần Danh rất có tâm kế chưa nói nhà Vương Thành rất nghèo, sân nhỏ ở phủ thành đều phải Trần A Phúc mua cho. Chỉ nói Vương Thành ở làm việc trong quân, mặc dù không có làm quan, nhưng có quân thưởng cầm, cuộc sống trôi qua...
Trần Danh vừa đi, Hồ thị liền nói: "Ta mới không tin Vương gia sống khá giả. Một cái đại đầu binh, có thể cầm bao nhiêu tiền? Huống chi tức phụ hắn bị cái bệnh kia. Trước kia Vương thị hận người nhà mẹ đẻ cảu thị, cho nên cũng không chăm sóc nhà mẹ đẻ. Hiện thời, đệ đệ của thị đến, cũng đừng chuyển hết tiền của lão Trần gia về nhà mẹ đẻ."
Trần lão thái đã nhìn ra quan hệ giữa đại nhi tử cùng con thứ hai, con thứ ba không lớn bằng lúc trước, vội vàng mắng: "Câm miệng của mày lại, nếu như còn dám châm ngòi quan hệ huynh đệ bọn họ, liền đi trở về lão Hồ gia."
Trần Nghiệp cũng nhíu mày mắng: "Ta nói ngươi cái đàn bà thối này, chuyên thích thêu dệt chuyện. Nhị đệ lại không phải người ngu, thế nào khả năng kệ Vương thị chuyển đều tiền về nhà mẹ đẻ?"
Trần Danh trở lại Lộc Viên, Vương thị cùng Vương Thành, Ngô thị đang ngồi dưới tàng cây nói chuyện. Mấy người vành mắt vẫn là hồng, vừa nói đến chuyện cao hứng hoặc là bi thương, đều muốn lau nước mắt.
Giả Sơn kéo xe bò đi hậu viện, Trần Danh ngồi xuống nói với Vương Thành chuyện ngày mai đại ca hắn thỉnh cả nhà bọn họ đi ăn cơm. Vương thị cũng cao hứng một nhà đại phòng tăng thể diện mặt cho mình như thế.