Trần A Phúc tức đến sắp lệch mũi, con bà nó, nam nhân này cũng quá xấu. Nếu như tay nàng có lực, nhất định sẽ lấy cái xẻng gõ thủng đầu chó của hắn. Dù sao bây giờ nàng là ngốc tử, ngốc tử đánh hỏng người, là không cần chịu trách nhiệm. 
Nhưng tay nàng không có tí sức lực nào, xẻng cũng không nhấc dậy nổi, đừng nói đánh người. Hiện tại nàng luyện tập được tốt nhất chính là miệng, nàng vận động các loại bộ phận trong miệng. 
Lại thấy tên nam nhân kia móc ra mấy khối đường đen thùi lùi từ trong lồng ngực, nhướng mày thấp giọng nói: "Đường này ngọt lắm, A Phúc muốn ăn không? Muốn ăn thì đi ra ngoài chơi cùng đại ca..." 
Trần A Phúc mãnh mẽ nhổ một miệng nước miếng tích góp từng tí về phía người nam nhân kia, dùng hết khí lực. 
Ngay sau đó mắng: "Hừ, nương ngươi - - mới ngực lớn - - cái mông lớn, đường này - - cầm đi cho nương ngươi ăn, ngươi chơi thật tốt với nương ngươi đi." Mặc dù nàng còn có chút nói lắp, nhưng thắng ở lớn tiếng, hơn nữa thanh âm như chiêng vỡ, nghe đích xác khủng bố. 
Nam nhân kia trước đó bị phun ra đầy mặt nước miếng, lại bị mắng vài câu, giật mình. Hắn không nghĩ tới, ngốc tử này không chỉ biết phun người, còn biết mắng chửi người, thanh âm vừa lớn lại khó nghe, cùng tướng mạo thanh tú của nàng hoàn toàn không tương xứng. Lại nhìn đôi mắt của nàng, tức giận như muốn phun ra lửa. 
Hắn lau mặt một cái, siết quả đấm mắng: "Cái ngốc tử nhà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-kieu-co-phuc/942476/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.