Thành Chính Nghiệp rõ ràng nghĩ rất nhiều người không đứng đắn, lúc ở trong tịnh phòng liền cảm giác một thân khó chịu.
Nước nóng còn chưa đun xong, nhưng hắn không chú ý nhiều như vậy. Hai ba thùng nước lạnh đã rửa sạch mọi thứ trên người. Khi trở về phòng, trời đã tối. Lâm Xảo Nhi ngồi trước bàn trang điểm chải đầu.
Hắn đi tới phía sau Lâm Xảo Nhi, bỗng nhiên ngửi thấy mùi hoa nhài.
"Cái gì lại thơm như vậy?"
Lâm Xảo Nhi liếc nhìn anh trong gương đồng, hai tay vẫn đang ấn mặt: "Không có gì."
Thành Chính Nghiệp cười cười, bỗng nhiên từ phía sau ôm lấy người.
"Ta biết, là son phấn."
Lâm Xảo Nhi bị hắn làm cho giật nảy mình.
Thân hình hắn quá cao lớn, mỗi lần nhào tới như vậy đều giống như một ngọn núi. Dù sao cũng là đêm thứ hai vừa qua cửa, Lâm Xảo Nhi vẫn thập phần không quen.
Không quen thì muốn trốn, nhưng Thành Tứ khí lực lớn, đột nhiên ôm người lên. Lâm Xảo Nhi kinh hô một tiếng, bả vai lại bị đè chặt lại, ngồi trên đùi hắn, căn bản không thể nhúc nhích.
Trong đêm tối, bốn góc phòng như dính lửa.
Hắn tiến đến sau tai Lâm Xảo Nhi ra sức ngửi: "Thật sự rất thơm..."
Lâm Xảo Nhi bị hắn náo loạn đến ngứa ngáy, đẩy người: "Ngươi có phải là chó hay không?"
Thành Chính Nghiệp bỗng nhiên buồn bực bật cười.
"Đúng, sao nàng biết?"
Lâm Xảo Nhi: "..."
Bàn tay to một đường đi xuống. Lâm Xảo Nhi chợt nhớ tới trải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-gia-xinh-dep-tieu-phuc-the/2888446/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.