Vào đầu tháng mười, là tháng người nông dân thoải mái nhất trong năm. Nông vụ đã kết thúc, mỗi gia đình tận hưởng niềm vui của một vụ thu hoạch tốt, cũng đang chờ đợi mùa xuân năm tới. Ngay cả gà trong chuồng cũng bắt đầu lười biếng, tiếng kêu so với bình thường chậm một khắc đồng hồ, gió buổi sáng đầu đông đã mang theo ý lạnh, trên lá rau cũng mơ hồ có thể nhìn thấy dấu vết sương giá, mọi người đều muốn ngủ thêm một lát trong chăn ấm, Thành gia lại là ngoại lệ.
Thành Tiểu Lan sáng sớm đã bận rộn trong bếp, bánh kếp, bánh bao hấp. Trong viện cũng lục tục náo nhiệt ra, lúc này bất quá vừa mới là giờ, viện tử thành đại thành nhị lại đồng thời mở cửa, Thành Chính Tài cùng Thành Chính Vượng đi ra.
Trong khi đó, bà Thành và ông Thành cũng xuất hiện.
"Cha, nương."
Hôm nay là ngày Thành Đại Thành Nhị xuất phát đi Thục Trung, nhi tử phải đi xa, thành bà tử tự nhiên không yên lòng.
"Ăn điểm tâm rồi lại đi, không vội vàng một chút thời gian này."
Thành Chính Tài lại nói: "Nương, thật sự không kịp nữa rồi, giờ thuyền ở bến tàu mở ra, bỏ qua một chuyến chờ nửa canh giờ, quá chậm trễ chuyện."
Thành Chính Vượng cũng gật đầu: "Chúng ta mang theo đường ăn, yên tâm đi nương."
Lâm Xảo Nhi và Thành Tứ cũng đi ra, cả nhà đưa hai hắn em đến cổng viện. Thành Tiểu Lan chuẩn bị đầy đủ lương khô cho bọn họ, lại mang theo vài chai tương ớt cho bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-gia-xinh-dep-tieu-phuc-the/2888411/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.