Khi màn đêm buông xuống, bà Thành và ông Thành nằm trên giường tâm sự.
Bà thành trở mình, hỏi: "Chuyện của lão đại ngươi nghĩ sao?"
Đây cũng là thói quen hàng năm của hai vợ chồng, ông Thành là người đứng đầu một gia đình, mỗi đêm đầu năm đều cùng bạn già phân tích phương hướng của cả gia đình năm nay, ông nhìn xà nhà một tay gối sau đầu, thở dài: "Ta không nói được."
Bà Thành: "Sao lại nói không được?"
Ông Thành: "Dù gì đi nữa thì ta cũng đã già, tầm nhìn không tốt như những người trẻ tuổi."Hơn nữa mấy năm nay chỉ biết tiếp xúc với trang trại nuôi lợn, cho nên chuyện lão đại nuôi cá này không đáng tin cậy, ta thật sự không nắm chắc."
Bà Thành nghe vậy hừ một tiếng: "Ta cảm thấy không đáng tin cậy."
“Vì cái gì?”
"Còn có thể vì cái gì? Bọn họ cũng biết phía sau núi có ao cá cũ? Vậy tại sao nó thành phế liệu? Người ta đều không làm được chuyện làm ăn hắn nhất định có thể làm được sao?”
Ông Thành: "Không thể nói như vậy, cách làm việc của mỗi người là khác nhau."
“Không giống, nói không chừng còn không bằng người ta. Muốn ta nói, nuôi gà vịt là tốt rồi, đáng tiếc là mọi người vẫn còn chướng mắt."
Ông Thành cười: "Vậy ban ngày sao không thấy ngươi nói sao? Không nhìn ra ý kiến của ngươi đối với lão đại hiện tại lớn như vậy sao?"
Bà Thành: "... Ta lười nói, miễn cho mọi người không thích nghe. Hơn nữa hắn là lão đại, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-gia-xinh-dep-tieu-phuc-the/2888391/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.