Lý chính cùng tộc lão đến giống như gặp được tâm phúc, làm cho Lữ thị bình tĩnh hơn không ít, phản ứng lại cũng biết được tính nghiêm trọng của sự việc, năm mươi lượng bạc nha, cũng đủ cho nhà bà tiêu xài được mười mấy năm, vậy mà giờ liền không có như vậy, ngay tức khắc nước mắt nước mũi chảy ra, ngồi xuống đất bắt đầu râm ran khóc: "Lý chính, bốn vị tộc lão, các ngài đến đây làm chủ cho chúng ta nha, tên trộm này ban ngày ban mặt lại dám đột nhập vô nhà trộm bạc, năm mươi lượng bạc của nhà chúng ta nha, năm mươi lượng bạc như vậy liền không có, các vị đến làm chut cho ta nha.."
Bà khóc tê tâm liệt phế, lý chính đành phải mở miệng trấn an, "Tẩu tử Phương gia, ngươi yên tâm, chúng ta cũng không có ý định buông tha cho kẻ trộm này."
Thấy lý chính cùng tộc lão đến, mặt Ngô thị cùng Lưu thị hoàn toàn trắng rồi, cả hai đều quên chạy ra đỡ bà bà đang ngồi trên mặt đất, trong lòng hai người đều bồn chồn: Lý chính tới xử lý sự tình, còn tộc lão kia tới làm gì, Lưu thị có tật giật mình, thân mình lúc này run rẩy đến độ như muốn co giật, cưỡng chế trấn định lại vài phần, khẽ khom người, "Lý chính, tộc lão, Phương gia chúng ta xảy ra chuyện lớn như vậy làm cho mọi người lo lắng, để ta xuống ruộng tìm đương gia nhà chúng ta trở về, nếu không tâm này của ta thật sự bất an." Nói xong nàng xoay người muốn đi.
Đáng tiếc nàng còn chưa bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-gia-tuyet-sac-hien-the/781394/chuong-41.html