Editor: ThienTue835 Không biết khóc được bao lâu, thẳng đến khi cổ họng có chút khó chịu, Phương Diệu mới chậm rãi dừng lại, chạm vào một mảnh ướt át trước mặt, mặt đỏ lên, nhanh chóng ngẩng đầu, "Tam tẩu, thực xin lỗi, đã làm dơ quần áo của tẩu rồi.." "Không có việc gì." Lâm Vân Hi giống như đang đối đãi với tiểu hài tử sờ sờ đầu nàng, "Khóc xong rồi có thấy thoải mái hơn không?" Đôi mắt mất tự nhiên dời đi, Phương Diệu lầm bầm nói: "Đừng có xem muội như tiểu hài tử, muội đã trưởng thành rồi.." Lâm Vân Hi lại không tiếp tục trêu đùa nàng nữa, nghiêm mặt dò hỏi: "Muội có gì không tiện muốn cùng tẩu tử nói? Cho dù tẩu không giúp được muội, nhưng tẩu cũng có thể cho muội chút chủ ya nha." "Đương nhiên không có!" Phương Diệu lắc đầu, lộ ra biểu tình tâm phiền ý loạn, cam chịu mở miệng nói: "Trước đây mấy ngày có bà mối tới cửa, làm mai chính là con thứ hai của Chu đồ tể, vốn dĩ việc này muội không thể tham dự, cái này là không cẩn thận nghe được, nương hình như đối với cửa đề thân này rất vừa lòng.." Nhưng là muội không muốn đúng không, Lâm Vân Hi liếc liếc mắt một cái nhìn cô em chồng đang chau mày, hôn sự nữ tử cổ đại chú ý đến lệnh cha mẹ và lời của người mai mối, cho nên mối quan hệ giữa nam và nữ muốn thành thân cơ bản đều chưa từng gặp mặt, thái độ này của Phương Diệu không bình thường, liền dò hỏi: "Muội nhận thức con thứ hai kia của Chu gia?" "Không quen biết." Phương Diệu lắc đầu, "Nghe nói là người Liễu gia thôn, nhưng cách cũng không gần, cho nên trước nay chưa từng thấy qua." Nghe được là cùng thôn với mình, Lâm Vân Hi giật mình, tìm tòi trong ký ức một lần, hình như có chút ấn tượng nhưng lại không nhớ rõ, liền đem lực chú ý lại chuyển dời đến người trước mắt: "Không quen biết? Tẩu xem muội giống như thực chán ghét mối hôn sự này, là vì cái gì?" "Muội cũng biết một cô nương trong nhà ngoài miệng lúc nào cũng treo trên miệng hôn nhân của mình là không tốt, nhưng chính muội bực quá nhịn không được, nguyên bản muội cùng Võ gia từ nhỏ đã chỉ phúc vi hôn, nhưng mà bởi vì Võ gia quá nghèo không ra được sính lễ, cho nên nhị tẩu cùng với người trong thôn nói có chút không xuôi tai, sau đó đại nương Võ gia liền tới lui hôn, sao lạn có thể ngại bần ái phú như vậy chứ!" Vẻ mặt Phương Diệu bị chọc tức trong mắt giống như bốc lửa, nếu như Lưu thị đang ở trước mắt chắc có lẽ nàng liền nhào lên liều mạng. Nháy mắt Lâm Vân Hi đã hiểu, không ăn qua thịt heo chẳng lẽ còn chưa thấy qua heo chạy, tuy rằng không nói đến chuyện luyến ái, nhưng cũng xem phim truyền hình nhiều nha, Phương Diệu đối với tiểu tử Võ gia rõ ràng là có ý, cho nên đối với người trong nhà khinh thường hành vi ngại bần ái phú này, chẳng qua cái này có chút khó khăn, Võ gia lui thân, Chu gia người ta tới đây làm mai chính là danh chính ngôn thuận, cho dù Phương Diệu có thích tiểu tử Võ gia kia cũng không thể phản kháng cha mẹ chi mệnh, Lâm Vân Hi vừa rồi nói ra lời nói hỗ trợ, cảm giác tức khắc như bị đánh vô mặt. Việc này thật sự khó giải quyết, hôn sự này chính là đại sự, nàng là tân tức phụ cũng không có bao nhiêu quyền lên tiếng, bất quá Lâm Vân Hi còn muốn xác nhận một chuyện, "Muội nói thật cho tẩu, muội thích tiểu tử Võ gia kia sao?" Phương Diệu dụi dụi đôi mắt vẫn không nói chuyện, nhưng mà khuôn mặt bạo hồng kia đã làm bại lộ ý nghĩ chân thật của nàng, lúng ta lúng túng nói: "Muội, muội cũng không biết.. Nhưng từ nhỏ đến lớn hắn đều nhường muội, tuổi tác muội nhỏ hơn nhiều so với các ca ca, cho nên đều cùng hắn cùng nhau chơi, hắn chưa bao giờ để người khác khi dễ muội.." Nữ tử nông gia so sánh xuống dưới không có nhiều quy củ như vậy, khi còn nhỏ ai cũng không biết gì, cùng nhau chơi cũng không có gì, thật ra Phương Diệu cũng có vài phần cảm tình với người nọ. "Vì sao Võ gia kia từ hôn?" "Nhị tẩu chế nhạo người ta, Võ gia tuy rằng nghèo nhưng cũng có cốt khí, liền lui lại hôn sự, về sau Võ tứ ca cùng muội cũng có gặp một lần", thấy tẩu tử mình trừng mắt lại, Phương Diệu nhanh chóng giải thích: "Không phải là lén lút gặp, về việc này muội cũng hiểu, ở hậu viện nhà chúng ta, còn cách một bức tường, hắn nói không muốn để muội chịu khổ, lui hôn về sau muội không cần phải theo hắn ngày qua ngày chịu khổ." Nói xong biểu tình cùng ảm đạm đi nhiều. Xem ra còn hãm rất sâu, trong lòng Lâm Vân Hi rít gào muốn sống lại đế đô, tên hỗn đản Phương Niên Hàn này tự mình chạy đến biên cương, đem một đống rắc rối lại giao cho mình, nếu trở về khẳng định phải giáo huấn hắn thật tốt mới được, nhưng mà Võ gia này cũng làm người thật nhân nghĩa, nếu kiên trì quyết không luo thân, mặc kệ Phương gia có nguyện ý hay không, Phương Diệu cũng phải gả qua, việc lui thân này xác định vì muốn tốt cho Phương Diệu, nhưng thứ tình cảm này không phải dùng tiền bạc tới cân nhắc được, nếu sống mà không hạnh phúc, chỉ sợ cho dù cẩm y ngọc thực đều không thể giãn mặt ra được, Lâm Vân Hi không kìm lòng được lại liên hệ đến cảm tình của chính mình tiến vào. Hít một hơi thật sau, Lâm Vân Hi cổ vũ chính mình, thành bại do người, chỉ cần có dụng tâm, khẳng định sẽ có biện pháp, lập tức liền đối với Phương Diệu nói: "Việc này coi như muội không biết, ngàn vạn lần không được biểu hiện ra cái gì khác thường, để tẩu đi hỏi thăm xem nhi tử Chu gia kia là cái dạng gì." Khốn cùng của Võ gia trong thời gian ngắn không có biện pháp giải quyết, nhưng có thể xuống tay từ phía nhà trai làm mai kia. Vừa nghe lời này, Phương Diệu lập tức lên tinh thần, uể oải trên mặt biến mất vô tung vô ảnh, "Tam tẩu, tẩu muốn giúp muội? Chu gia kia nghe nói cũng có chút của cải, nương muội cùng đại tẩu và nhị tẩu đều rất vừa ý, muốn phá hư việc này cũng thật không dễ dàng." Ai da, Lâm Vân Hi thiếu chút là vui ra mặt, cô em chồng này của nàng thật không giống với các nữ tử khác, nhắc tới việc phá hư hôn sự chính mình mà vẻ mặt tràn đầy ý tứ chiến đấu, muội muội Phương Niên Hàn này thật không phải người bình thường. Nhưng mà chưa đợi nàng có hành động, Lữ thị đã kêu nàng tới thương lượng hôn sự của Phương Diệu, chẳng qua việc này Lữ thị cùng Ngô thị còn có Lưu thị đều đã thống nhất qua rồi, cũng không muốn nàng có bất kỳ ý kiến phát biểu nào, chỉ dựa theo quy củ cũng nàng nhắc đến một lần. "Chu gia kia là phú hộ số một số hai ở Liễu gia thôn, trong nhà chỉ có một nam một nữ, nữ nhi kia tuy rằng lớn hơn, nhưng sớm muộn gì cũng phải gả ra ngoài, đến lúc đó Diệu nhi gả ra ngoài là có thể làm đương gia, thật tốt nha, Chu đồ tể chính là người chuyên môn giết heo, trong nhà khẳng định sẽ có thịt ăn, Diệu nhi có thịt ăn, chúng ta cũng có thể đi theo húp được miếng canh nha." Lưu thị mạnh mẽ thổi phồng Chu gia có bao nhiêu giàu, ngụ ý chính là Phương Diệu gả qua thì Phương gia cùng Chu gia chính là thân thích, đến lúc đó Phương Diệu giúp đỡ nhà mẹ đẻ cũng không ai dám nói gì. Lời này chính là đánh đúng trọng điểm, Lữ thị cũng không nhịn được gật đầu, trong ánh mắt lại thêm vài phần thần thái, "Đúng vậy, đúng vậy, tính tình nàng chính là không chịu thiệt thời, ta xem thấy cũng coi như là cái nhà tốt." Ngô thị một bên cũng đi theo phụ họa. Đây là muốn đem muội muội mình là cái máy thịt hay sao? Càng cực phẩm hơn nữa chính là bà bà cũng hai người tẩu tử đều có bộ dáng biểu tình liền lập tức phải đi theo Chu gia ăn thịt ăn canh, đồ vật nhà người khác có tốt cũng vẫn là đồ vật nhà người khác, ngươi có muốn đưa tay ra cũng phải xem sắc mặt người, mắt các ngươi trông mong muốn đánh gió thu nha người ta, cũng không xem Chu gia có chịu hay không nha. Nhưng mà, Chu gia? Giết heo? Nghe có chút quen tai, Lâm Vân Hi yên lặng suy nghĩ, chần chờ mở miệng nói: "Đại nữ nhi Chu gia kia tên là gì?" "Tên là gì à? Tên rất dễ nghe, để ta nhớ lại, hình như kêu là Chu Chính Mai, cũng đã tới tuổi làm mai rồi, ta chưa thấy qua, nhưng nghe nói ăn mặc giống như tiêu thư gia đình giàu có nha." Lưu thị nhanh mồm nhanh miệng nói, nói xong mới nghi ngờ nhìn về phía Lâm Vân Hi, "Nhà lão tam, đều là người cùng thôn mà ngươi cùng không biết? Nhưng mà cũng phải, ngạch cửa nhà Chu gia cao, cũng không phải người bình thường nào cũng có thể với tới được." Đây chính là khinh bỉ Lâm gia nghèo không thể so bì cũng với Chu gia, nhưng mà Lân Vân Hi lúc này cũng không có tâm tình cùng nàng ta đấu khí, cái tên Chu Chính Mai này nàng nhớ rất rõ ràng, thời điểm mới vừa xuyên qua, trước mặt mọi người chính là muốn cho mình đẹp mắt, thay mình mang mũ vị quả phụ kia, quả nhiên không phải oan gia không gặp mặt sao? Nhưng mà gia đình có thể dưỡng ra khuê nữ như vậy khẳng định không phải đơn giản, Phương Diệu thật phải gả qua đó không chừng phải chịu nhiều bực tức nha.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]