Editor: ThienTue835 
Phương Niên Hàn nhìn chằm chằm chén cơm trước mắt, dư quang đôi mắt lại không rời khỏi người tức phụ kiều diễm như hoa của mình. Thấy đôi môi kiều nộn kia của tức phụ đang ngậm lấy đôi đũa, Phương Niên Hàn cảm giác dưới bụng một luồng căng thẳng, một cỗ nhiệt từ dưới thân xông thẳng lên, đột nhiên không kịp phòng ngừa. 
Cảm giác khí thế bên người có biến, Lâm Vân Hi nhìn qua dò hỏi, đến khi nhìn thấy hai má nam nhân đỏ bừng, con ngươi vô tội trừng lớn khó hiểu, ăn một bữa cơm cũng đỏ mặt là sao? 
Có sự việc giữa trưa, sau khi ăn xong Lâm Vân Hi liền hướng đến bà bà dò hỏi công việc nhà mình phụ trách, thân thể nàng xuống đất là không được, Lữ thị lại sốt ruột muốn được ôm tôn tử, làm cho hai người phải nỗ lực hơn mới được, liền mịt mờ nói nếu không có con cái cùng nam nhân ở cạnh bên người thì ngày tháng trôi qua sẽ không thể nào tốt được, Lâm Vân Hi chỉ cúi đầu nghe, không bày tỏ thái độ. 
Lữ thị nói nửa ngày, cái gì cũng đã nói, thấy bộ dáng tức phụ lão tam vẫn như ngay từ đầu, không phản bác cũng không phụ họa, tức khắc cảm giác không có ý nghĩa gì, đành để nàng quay về phòng. 
Đóng cửa lại, Phương Niên Hàn liền bắt đầu đào góc tường ngay cái rương xưa cũ kia, Lâm Vân Hi không để ý, tiếp tục nghĩ đến kế hoạch nuôi dưỡng còn chưa thành hình kia. 
Chỉ chốc lát sau, nam nhân cầm một bọc đồ vật đặt ở mép giường, Lâm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-gia-tuyet-sac-hien-the/781375/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.