Chương trước
Chương sau
Mộc Cẩm vừa thấy sắc mặt Mộc tứ thúc âm trầm khó coi, trong lòng lộp bộp một tiếng.

 

Chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì?

 

“Cẩm Ny Tử, Tử Xuyên, Tử Khê, vừa lúc ba tỷ đệ các ngươi đều ở đây! Mau cùng Tứ thúc đến nhà tộc trưởng.”

 

Mèo không ăn cá

Mộc tứ thúc không đợi Mộc Cẩm vãn bối chào hỏi ông, liền trực tiếp gọi Mộc Cẩm, Mộc Tử Xuyên và Mộc Tử Khê theo ông đến nhà tộc trưởng.

 

Mộc Cẩm ba tỷ đệ trong tay đều mang theo giỏ trúc hái thuốc, Mộc tứ thúc cũng biết tỷ đệ ba người bọn họ đây là muốn lên núi hái thuốc.

 

Trong lòng cũng thở dài, năm đứa nhỏ nhà Tam ca, một ngày không đi hái thuốc phải đói bụng, thật sự là... Xấu hổ a!

 

“Tứ thúc, đến nhà tộc trưởng là vì chuyện ruộng đất của tam phòng chúng ta sao? "Mộc Cẩm thấp giọng hỏi một câu.

 

Mộc tứ thúc vẻ mặt phức tạp nhìn thoáng qua Mộc Cẩm, lập tức gật đầu.

 

"Tứ thúc, không phải đã nói ngày mai lại đi tộc trưởng gia sao? như thế nào hôm nay liền muốn đi?"

 

Mộc Cẩm suy nghĩ một chút, ngược lại cảm thấy hiện tại đến tộc trưởng nói chuyện trả lại ruộng đất nhà mình vừa vặn.

 

Sáng sớm ngày mai nàng còn phải mang theo đệ đệ muội muội đi làm ăn.

 

Mộc tứ thúc thì nhìn Mộc Cẩm nói: "Là đại bá các ngươi để cho mấy vị đường ca đưa nhị bá các ngươi đến nhà tộc trưởng, nhị bá các ngươi ầm ĩ..."

 

Mộc tứ thúc có chút xấu hổ nói.

 

Nhưng hai huynh đệ Mộc Cẩm và Mộc Tử Xuyên Mộc Tử Khê đều hiểu ý tứ của Tứ thúc.

 

Mộc Cẩm liền cười lạnh một tiếng, "Đại bá vẫn không muốn trả lại mấy mẫu ruộng nước tốt nhất cho tam phòng ta!”

 

Mộc tứ thúc đỏ mặt đến tận lỗ tai.

 

Lại có chút phẫn nộ nói: "Hắn cùng nhị bá ngươi không muốn trả lại cũng không được!”

 

Dừng một chút, ánh mắt lại Mộc đảo qua trên mặt  Tử Xuyên cùng Mộc Tử Khê hai người, lẩm bẩm nói: "Cũng không thể thật sự để cho hài tử tam phòng các ngươi c.h.ế.t đói, để cho ta tam ca vô hậu!"

 

Mộc Cẩm biết, Mộc Tứ thúc để ý nhất chỉ có Tử Xuyên và Tử Khê.

 

Cháu gái tam phòng, khẳng định tính phía sau.

Nhưng có phần tâm này, Mộc Cẩm cũng là thừa tình.

 

Mộc tứ thúc cho dù trọng nam khinh nữ, nhưng so với Mộc đại bá cùng Mộc nhị bá hai huynh đệ kia có lương tâm hơn nhiều.

 

Một đường không nói gì nữa.

 

Mộc Cẩm tam tỷ đệ đi theo Mộc Tứ thúc đến nhà tộc trưởng Mộc gia.

 

Phòng ốc của tộc trưởng Mộc gia là hai căn nhà ngói xanh, một cái sân lớn bốn phương cực rộng rãi.

 

Bốn phía sân còn dùng gạch đất xây bốn bức tường thấp thật dài, bên trong tường thì dùng đất lấp bằng, phía trên trồng rau hẹ hành lá thơm dùng để nấu ăn.

 

Cũng không cần nghĩ, Mộc gia tộc trưởng nhà ở Mộc gia thôn mà nói, đó chính là hạng nhất

.

 

Phỏng chừng cũng chỉ có thôn trưởng Mộc gia thôn có thể so sánh với nhà ông.

 

Lúc mấy người Mộc Cẩm tới, Mộc đại bá cùng mấy đứa con trai của ông, còn có Mộc nhị bá cùng Mộc Tử Ngân đều ở đây.

 

Có thể vì giải quyết chuyện đầu phòng Mộc thị, tộc trưởng Mộc gia cố ý đem bàn ghế dời vào trong sân.

 

tộc trưởng Mộc Gia ngồi ở chủ vị, Mộc đại bá ngồi ở bên tay trái tộc trưởng.

 

Mộc nhị bá được an trí trên một cái ghế nằm bằng nan trúc bên tay phải.

 

Nhìn thấy Mộc Cẩm tam tỷ đệ tới, Mộc nhị bá lập tức ngẩng đầu, đỏ mặt, phẫn nộ mấp máy môi.

 

Đáng tiếc, phát ra chỉ có âm thanh "a ba a ba”

 

Giọng điệu nhất định là chỉ trích, chỉ là không ai nghe hiểu được ông đang nói cái gì.

 

Mộc Cẩm ở trước mặt người ngoài không muốn mất lễ tiết, cúi người chào hỏi mọi người.

 

Hai anh em Mộc Tử Xuyên và Mộc Tử Khê cũng đi theo trưởng tỷ chào hỏi các trưởng bối.

 

 



Tộc trưởng Mộc gia trên mặt không nhìn ra biểu tình gì, chỉ gật đầu như bình thường.

 

Ngược lại Ngũ tổ gia cười ha hả khen "Hảo hài tử".

 

Mộc gia đại bá cúi đầu, làm như không thấy vãn bối chào hỏi ông. 

 

Mộc gia nhị bá thì hừ hừ nghiêng đầu sang một bên, như không nhìn Mộc Cẩm mấy tỷ đệ.

 

Mộc Tử Xuyên cùng Mộc Tử Khê hai huynh đệ thấy đại bá cùng nhị bá như vậy, tức giận khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, nắm đ.ấ.m nhỏ cũng siết chặt.

 

 Nàng căn bản không đem hai người này để ở trong lòng, thái độ của bọn họ tự nhiên không tổn thương được.

 

Mộc Cẩm ngược lại không sao cả.

 

"Tộc trưởng, đây là muốn sớm giải quyết viejc ruộng đất tam phòng chúng ta đúng không, vất vả ngài cùng Ngũ tổ gia!"

 

Tộc trưởng Mộc thị nhìn lễ nghi tiêu chuẩn của nàng, có chút tò mò.

 

Lập tức lại nghĩ đến mẫu thân nàng Chu thị, không giống một nông phụ bình thường, lễ nghi cũng vô cùng tốt, liền cũng không nghĩ nhiều.

 

Gật đầu nói: "Đúng vậy, vốn đã nói là ngày mai sẽ làm. Đại bá ngươi nói nhị bá ngươi không đồng ý, đành phải đưa hắn đến nhà ta, hôm nay mấy phòng các ngươi liền đem sự tình nói rõ ràng đi.”

 

Đôi mắt Mộc Cẩm nheo lại.

 

Ngẩng đầu, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn chằm chằm tộc trưởng, trầm tĩnh phản bác:

 

“Tộc trưởng, chuyện sáng nay đã được quyết định, không có gì phải bàn cãi, chỉ dựa theo thủ ấn(dấu tay) mà làm là được.”

 

Mộc thị tộc trưởng ngẩn ra, nhất thời không nói gì.

 

Ngũ tổ gia vuốt râu gật đầu phụ họa, "Tộc trưởng, Cẩm Ny Tử nói rất đúng, sáng nay không phải đã nói rồi sao?”

 

Tộc trưởng Mộc gia ho khan một tiếng, khuôn mặt già nua hơi phiếm hồng.

 

Dưới ánh mắt của Mộc lão đại và Mộc lão nhị, lại không đứng về phía bọn họ nữa.

 

Chỉ cười ha ha nói: "Ngũ tộc thúc nói đúng! Ta cũng có ý này! Nhưng mà , mấy người bọn họ vẫn phải hòa khí mới được.”

 

“Đây là đương nhiên! "Ngũ Tổ Gia gật gật đầu.

 

Thấy tộc trưởng Mộc gia hạ quyết tâm không đứng về phía ông, Mộc đại bá đành phải đứng lên nói:

 

 "Này không, Cẩm Ny Tử, nhị bá ngươi không đồng ý sao!”

 

Tiếp theo con ngươi vừa chuyển, cố ý kéo dài khẩu âm.

 

"Tộc trưởng cùng Ngũ tộc thúc ý tứ đều là muốn mấy phòng chúng ta cùng hòa khí giải quyết chuyện này. Vậy chúng ta liền hòa khí khí giải quyết.

 

“Chỉ là Cẩm Ny Tử...... Thân thể của nhị bá ngươi ngươi biết, tính nết của hắn ngươi cũng biết. Cần phải hòa khí nói với hắn, đừng để cho hắn tức giận nữa, hắn đây có thể chịu không nổi!"

 

“Đại bá ngươi đây là mang nhị bá đến uy h.i.ế.p tam phòng chúng ta? "Mộc Cẩm nghe vậy cười nhạo một tiếng.

 

"Đại bá a, ngươi không phải là đánh c.h.ế.t không muốn trả lại chúng ta tam phòng mấy mẫu ruộng nước thượng hảo kia sao? nhưng ngươi mang Nhị bá cái này thân thể không tốt 

 làm bè, có vô sỉ quá hay không?"

 

“Cẩm Ny Tử! Nha đầu ngươi nói chuyện như thế nào vậy? Ngươi nói chuyện với trưởng bối như vậy, thật sự rất bất hiếu!”

 

Mộc  đại bá tức giận vỗ bàn, hung hăng trừng Mộc Cẩm.

 

Cái bàn này dù sao cũng là của tộc trưởng Mộc gia , ông ta ở trong nhà người ta, vỗ bàn người ta, tộc trưởng mặt lập tức lạnh xuống.

 

Mộc Cẩm cười lạnh, nói: "Đại bá, người bình tĩnh một chút, tộc trưởng lại không làm gì người, người ở nhà người ta đập bàn người ta, quá vô lễ!"

 

Nhưng, Mộc thị tộc trưởng đen mặt, không cùng phe ông, rõ ràng đối với ông rất không đối đãi.

 

Mộc đại bá mặt cứng đờ.

 

Thấp thỏm nhìn về phía tộc trưởng Mộc gia, vội vàng nhận lỗi.

 

Mộc đại bá trong lòng thầm hận.

 

Mộc Cẩm lại nhìn Mộc nhị bá nói: "Nhị bá, thân thể người xương cốt không tốt, nhị phòng cũng chỉ có Tử Ngân đường ca một con nối dõi, nhị phòng người từ tổ tiên chia ruộng đất đủ cho Tử Ngân đường ca nhai rồi......”

 

Mộc Tử Ngân lập tức ngắt lời Mộc Cẩm, thiếu niên, giọng vịt đực kích động nghe rất khiến người ta bật cười.

 

Mộc Cẩm quay đầu, ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía hắn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.