Chương trước
Chương sau
 

Đôi mày thanh tú của Mộc Cẩm khẽ nhíu lại , khóe môi châm chọc.

 

Thấy nàng không nói, Mộc gia lão nhị càng nóng nảy.

 

"Ta nói Cẩm Ny Tử, ngươi không lên tiếng là có ý gì?”

 

"Nha đầu này, ngươi là ngay cả đại bá phụ cùng đại bá mẫu cũng không tin sao?"

 

lão đại Mộc gia cũng mất hứng.

 

“Ta chỉ là đang suy nghĩ, nhà đại bá và nhà nhị bá đều có đường muội tuổi tác không chênh lệch nhiều lắm, nếu tìm được hôn sự tốt, cũng nên để cho đường muội hai nhà các ngươi trước mới được.”

 

Mộc Cẩm cười không tới đáy mắt.

 

“Về phần ta và nhị muội muội ta, không vội. Chúng ta còn chờ cữu cữu trở về. Mẫu thân ta chỉ có một người thân là cữu cữu, hôn sự của chúng ta nên báo cho cữu cữu.”

 

Nàng chẳng những chỉ cây dâu mắng cây hòe một trận, còn lần nữa mang cữu cữu ra, vợ chồng lão đại Mộc gia mặt già cứng đờ.

lão đại Mộc gia đứng lên, lạnh lùng nhìn Mộc Cẩm.

 

"Cẩm Ni Tử, ý của ngươi là, người làm đại bá như ta còn kém cữu cữu nhà ngoại của ngươi có phải hay không?”

 

lão nhị Mộc gia cũng đứng lên theo, cười lạnh phụ họa.

 

"Đều nói nữ nhi hướng ra ngoài, quả nhiên là như thế! Cẩm Ny Tử ngươi đây là không coi Mộc gia trưởng bối chúng ta ra gì!”

 

"Nói thật với ngươi, các ngươi hôn sự năm vãn bối tam phòng, phải do chúng ta những bá thúc này làm chủ!"

 

“Về phần cữu cữu ngoại của ngươi, báo cho hắn một tiếng là được, hắn còn có thể làm gì được lão Mộc gia chủ ta hay không?"

 

Mộc gia lão đại thật sự nổi giận.

 

Mặc dù mấy huynh đệ Mộc gia hắn đều sống riêng, nhưng hắn vẫn là gia chủ Mộc gia.

 

 

Mộc Cẩm đưa cữu cữu ra, lão đại Mộc gia cảm thấy quyền uy của hắn bị khiêu khích nghiêm trọng.

 

Mộc Cẩm đứng đó, nhướng mày cười lạnh.

 

“Ngươi đứa nhỏ này......Lại khiến đại bá phụ ngươi tức giận! Chúng ta thật sự là thay các ngươi nghĩ a, ngươi đứa nhỏ này nghĩ chúng ta thành cái gì?”

 

Đại bá mẫu Mộc gia vẻ mặt cũng không thay đổi, chỉ trích Mộc Cẩm.

 

Nàng muốn Mộc Cẩm mở miệng hỏi hôn sự mà bọn họ nhìn trúng trước.

 

Cứ như vậy, ngày sau người khác muốn nói gì, nàng có thể nói là Mộc Cẩm cũng muốn sớm quyết định hôn sự.

 

Chỉ là, Mộc Cẩm vẫn không mở miệng hỏi.

 

Nàng mang cữu cữu ra, lại nói rõ ràng, chính là từ chối.

 

Mộc Cẩm tính toán trong lòng một lúc, e rằng tiểu đệ báo tin cho nàng đã ở trên đường rồi.

 

Liền đưa tay ra hiệu mời bọn họ rời đi.

 

 "Các vị trưởng bối mời đi, Mộc Cẩm phải lên núi hái thuốc.”

 

Nàng vừa nói như vậy, lão nhị Mộc gia một trận kích động, nhanh chóng giơ chân.

 

“Nói thật với ngươi đi, đại bá phụ của ngươi cùng ta phí lão đại sức tìm cho tỷ muội các ngươi hai môn hôn sự tốt!Hôm nay các ngươi nguyện ý cũng phải nguyện ý, không nguyện ý cũng phải nguyện ý!”

 

đại bá Mộc gia suy nghĩ một chút, cũng nói: 

 

 

“Lúc này ngươi yên tâm, nhị bá ngươi cố ý đi hỏi thăm tốt lắm, là hai vị hậu sinh tốt!"

 

"Cẩm Ny Tử, cho ngươi xem trọng nhà kia là ở trên trấn mở quán ăn nhỏ, kia hậu sinh cũng học được một tay trù nghệ tốt, ngày sau ngươi gả qua nhất định sống tốt!"

 

“Ngày sau ngươi gả đi liền chờ hưởng phúc đi! Cho Oánh Ny tử xem trọng!”

 

“Ừ, cũng là họ Phong! Nhưng Cẩm Ny Tử đừng hiểu lầm, tên họ Phong này.”

 

“Là một tiểu hậu sinh, là Phong lão tài chủ cách phòng cháu trai, nhưng hắn lại biết đọc sách.”

 

Mộc Cẩm vừa nghe hậu sinh họ Phong này, trước mắt tối sầm.

 

Mèo không ăn cá

Hận không thể cầm lấy chổi cạnh cửa đem ba người không có tâm can này đánh ra ngoài! 

 

Cái gì mthọ hậu sinh Phong, cái gì matcháu trai Phong lão tài chủ! 

 

Nàng nhớ rõ ràng, kiếp trước nàng sau lại phái người đi tra qua Phong lão bất tử. 

 

Gần đất xa trời còn tiếp tục gây tai họa cho tiểu cô nương người ta.

 

Sau khi thanh danh thối, không có được tiểu cô nương xinh đẹp, liền lấy bạc để cho đứa cháu cách phòng kia của hắn, tên là Phong Đại Tài lấy danh nghĩa của hắn cưới về nhà, sau đó đưa cho lão bất tử chà đạp......

 



Được rồi!

 

Lần trước Nhị muội muội bị Phùng thị tính kế, đại bá nàng một bộ chính nhân quân tử, hiện giờ cùng lão nhị Mộc gia cùng nhau tính kế Nhị muội muội?

 

Mặc dù hắn không biết Mộc Đại Tài kia cùng Mộc lão bất tử làm chuyện xấu xa, nàng cũng tuyệt sẽ không tha thứ cho hắn!

 

Nhìn tam phòng đại chất nữ nhìn hắn vẻ mặt cừu hận, Mộc gia lão đại không hiểu sao sau lưng phát lạnh.

 

Đang nghiêm mặt lấy thân phận trưởng bối răn dạy Mộc Cẩm thì đột nhiên tiểu cháu trai tam phòng Mộc Tử Khê một đường ồn ào chạy tới.

 

"Đại tỷ, đại bá nhỉ bá, không ổn rồi, nhị bá nương bị người ta đánh... bị người ta đánh gào khóc... Mau đi, mau đi cứu nhị bá nương đi!"

 

Ánh mắt Mộc Cẩm chợt lóe.

 

Cuối cùng cũng tới!

 

Mộc gia lão nhị sửng sốt một chút, nhảy dựng lên kéo Mộc Tử Khê qua.

 

Hắn không nhẹ không nặng, bóp cánh tay Mộc Tử Khê đau, lập tức kêu lên.

 

Mộc Cẩm đi lên liền đưa tay vặn cổ tay lão nhị Mộc gia.

 

lão nhị Mộc gia kêu đau một tiếng, vội vàng buông Mộc Tử Khê ra.

 

“Nha đầu c.h.ế.t tiệt này, ngươi làm cái gì......”

 

Mộc Cẩm không để ý tới hắn, đưa tay kéo Mộc Tử Khê ra sau lưng nàng, nhẹ giọng hỏi hắn:

 

"Nhị bá nương bị người ta đánh ở đâu?”

 

"Đúng vậy, Tử Khê, nhị bá mẫu nương ở đâu, bị ai đánh?"

 

Bất chấp đau đớn, Mộc gia lão nhị cũng nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộc Tử Khê.

 

Mộc Tử Khê vội vàng nói: "Nhị bá mẫu hôm nay đến nhà A Sinh đại thúc, không biết làm sao, đã bị A Sinh đại thúc đánh gào khóc kêu to..."

 

Mộc Tử Khê sắc mặt có chút kỳ quái nói.

 

"Nghe mấy người Đại Ngưu nói, Nhị bá mẫu kia kêu to lại không giống như là đau khóc, thật kỳ lạ ..."

 

Hắn còn chưa nói xong, Mộc gia lão nhị đã chạy, từ trong cổ họng phát ra một tiếng rít gào quỷ dị......

 

lão đại Mộc gia sắc mặt cũng xanh mét, mà đại bá nương Mộc gia thì vẻ mặt khiếp sợ, Mộc Cẩm nhìn bà hai bên má cũng đỏ lên.

 

Trong lòng hừ lạnh một tiếng, trên mặt cũng không hiện ra.

 

Đưa tay kéo Mộc Tử Khê nói.

 

 "Chúng ta cũng đi xem, nhưng vẫn là đại tỷ nói, không được đứng gần nhà Hà A Sinh!"

 

Mộc Tử Khê liên tục đồng ý.

 

Mặc dù hắn cũng vô cùng tò mò, nhưng trưởng tỷ nói, hắn đều sẽ nghe.

 

Mộc Cẩm vốn không muốn đi, chỉ là không đi xem một vở kịch hay, sau này nhất định sẽ khiến người ta hoài nghi.

 

Chờ nàng mang theo Mộc Tử Khê chạy tới gần nhà Hà A Sinh, liền thấy Mộc gia lão nhị mang theo hai thiếu niên vây quanh Hà A Sinh cao gầy thanh tú quyền đ.ấ.m cước đá......

 

Hà A Sinh hai tay ôm đầu, cũng không dám đánh trả.

 

Mộc Cẩm nhìn từ xa, khóe môi hiện lên độ cong châm chọc.

 

Hà A Sinh là họ khác.

 

Lại nói tiếp, hắn đến Mộc gia thôn xóm cũng mười mấy năm.

 

Là năm thứ hai độc phụ Phùng thị gả cho lão nhị Mộc gia tới an cư.

 

Nghe nói năm đó khi hắn vừa tới Mộc gia thôn, toàn bộ nam tử trưởng thành của Mộc gia thôn không có một người nào đẹp mắt hơn hắn.

 

Chọc cho không ít đại cô nương chưa xuất giá của Mộc gia thôn nảy mầm xuân tâm.

 

Đáng tiếc hắn vẫn không muốn lấy vợ.

 

Ba năm sau mới cưới vợ.

 

Người ngoài không biết, sau khi sống lại Mộc Cẩm cũng là biết rõ ràng.

 

Hà A Sinh này là tình nhân của độc phụ Phùng thị, lúc Phùng thị còn là cô nương, liền không rõ ràng với hắn.

 

Nhưng ông trời trêu chọc, chaPhùng thị và cha Hà A Sinh năm đó làm việc cho cùng một ông chủ đã trở thành kẻ thù.

 

Hai người bọn họ không thể đến với nhau.

Sau đó Phùng thị bị cha nàng làm chủ gả cho lão nhị Mộc gia, Hà A Sinh ngược lại si tình, vào mùa xuân năm thứ hai Phùng thị thành hôn tìm tới Mộc gia thôn.

 

Ngoài ra, Mộc Cẩm còn biết một quả dưa to khiến người ta không ngờ tới......

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.