Editor: hiimeira 
Chiều hôm sau, Lý Giang và Tô Văn phải quay về thư viện, Mộc Lan làm cho bọn cậu nhiều món ngon để mang theo. Đến thư viện hai cậu chỉ cần hâm nóng lại hoặc trực tiếp ăn nguội. 
Tô Văn thích Mộc Lan làm tương cay nhất, dùng thịt thỏ băm xào cùng gừng, tỏi các loại, chỉ ngửi thôi cũng đã chảy nước miếng rồi. 
Mỗi lần ăn cơm chỉ cần múc một thìa tương cay là có thể ăn hết một chén cơm. 
Nhà ăn trong thư viện quanh quẩn chỉ có vài món, mọi người đã sớm phát ngán, ai thân thiết với Tô Văn, Lý Giang đều biết hai cậu luôn có đồ ăn ngon, thế nên thường xuyên tìm bọn cậu ăn chực. 
Tay nghề Mộc Lan không tệ, lại lấy mấy con thỏ béo ú được nuôi ở vườn rau trong nhà làm thịt, do vận động nhiều nên thịt thỏ càng tươi ngon, làm món tương thỏ cay thì hết ý. 
Nếu không phải mỗi tuần đều được nghỉ nên có thể về nhà lấy thêm, thì Tô Văn hầu như chẳng muốn chia sẻ cho đám bạn xấu kia. 
Lý Giang còn keo kiệt hơn Tô Văn, lần nào cũng ăn hết phần của Tô Văn mới mở phần của mình. 
Lý Thạch nhìn Lý Giang và Tô Văn mỗi người ôm hai hũ nhỏ, khẽ nhíu mày. "Ngươi chiều bọn nó quá rồi, thức ăn trong thư viện cũng không dở, nhà người ta muốn ăn miếng thịt cũng phải đợi tới ngày lễ tết mới ăn, ngươi cứ vậy mà chiều theo tụi nó?" 
Tô Văn nghiêm mặt trịnh trọng nói: "Tỷ phu, bọn ta lấy mấy thứ này không phải vì ham ăn ham uống, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-gia-tieu-dia-chu/403685/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.