Editor: hiimeira
Mộc Lan biết, chọn mộ phần phải xét đến năng lực hậu thế, càng giỏi giang thì càng được ưu tiên, bèn thấp giọng nói: "Bát thúc công, tộc trưởng, có tin này vẫn chưa kịp báo cho mọi người biết."
Mọi người hướng mắt nhìn Mộc Lan.
"Xuân năm nay A Văn đã thi đậu đồng sinh, hiện đang đọc sách trong thư viện, sang năm định thi tú tài."
Ánh mắt người trong tộc sáng lên, như sói nhìn chằm chằm vào Tô Văn. "A Văn, con thi đậu đồng sinh thật sao?"
"Ha ha, không hỗ là nhi tử của Đại Tráng, ta đã nói mà, cái gì ấy nhỉ, con của hổ không thể là cẩu."
Bát thúc công kích động hơn nữa, đứng lên giữ chặt Tô Văn, ngó trái ngó phải, nói: "Không tồi, không tồi, dáng dấp lớn lên giống hệt Tam ca."
Lý Thạch vẫn luôn giấu mình ở một bên cũng mở to mắt nhìn.
So với Lý gia trang chỉ để tú tài vào mắt, thì Tô gia trang chỉ cần một người đọc sách là tốt lắm rồi, giờ còn thi đậu đồng sinh nữa, thật sự quá tuyệt vời. Thế là mọi người chẳng thèm bàn bạc nữa. "Quyết định vậy đi, miếng đất trên sườn núi Đông Bắc cấp cho nhà Tam bá công với nhà bát thúc công."
"Không được." Bát thúc công chợt nghiêm mặt, ai nấy kinh ngạc nhìn cụ, bát thúc công nghiêm túc nói: "Mảnh đất đó để lại cho cả nhà Tam ca, là phong thủy bảo địa(1),miếng đất của ta để lại cho A Văn, còn ta dịch xuống một chút, nhà ta đào sau là được."
Tộc trưởng không có vấn đề, những người khác cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-gia-tieu-dia-chu/403671/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.