Editor: hiimeira
Thái thúc công tự cho là hiểu thấu tâm tư Lý phụ, sợ là nhìn trúng Tô Văn thông tuệ rồi.
Nhưng mà, chuyện khoa cử đâu phải chỉ có thông minh là đủ, còn phải dựa vào vận khí và tiền tài.
Vận khí mờ mịt có thể bỏ qua, nhưng tiền tài thì không thể thiếu được, dẫu sao đọc sách hay thi khoa cử, cái nào mà chẳng tốn tiền? Nếu không có tiền, thông minh cũng vô dụng.
Thái thúc công mịt mờ hỏi gia cảnh bọn nhỏ thế nào, nghề ngỗng ra sao, suy cho cùng, học phí thư viện Tùng Sơn không ít đâu.
Lý Thạch ôn nhu nhìn Mộc Lan. "Tất cả đều nhờ vào Mộc Lan, nếu không phải Mộc Lan tay nghề giỏi, đừng nói là đọc sách, chỉ sợ bọn ta đã sớm chết đói rồi."
Mọi người đều kinh hãi, thái thúc công và Tam thẩm, Ngũ thẩm không ngờ mọi chuyện sẽ như vậy, đám người Mộc Lan còn không nghĩ tới Lý Thạch sẽ nói thế, bởi nói vậy chẳng khác gì mặt mũi hắn mất ráo.
Bất luận là thời đại nào, nhân dân trong nước đều ưa sĩ diện, người đọc sách còn hơn thế nữa.
Lý Thạch nói cho bọn họ hay, tài bắn cung và bản lĩnh săn thú của Mộc Lan rất khá, cũng nhờ đó mà mấy năm nay tích cóp được chút tiền, cho nên tạm thời có thể chu cấp cho hai đứa nhỏ đi học. Về phần hắn làm gì, Lý Thạch cũng có lý do, tuy hắn không đi học nhưng vẫn chăm chỉ đọc sách, nếu không các ngươi cho rằng công danh tú tài từ đâu ra?
Bây giờ hai đứa nhỏ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-gia-tieu-dia-chu/403668/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.