Editor: hiimeira
Mộc Lan thoa thuốc cho Phương thị, không kìm được hỏi: "Chuyện này bắt đầu từ khi nào?"
"Đúng vậy, bắt đầu từ khi nào?" Tôn Phương thị tự hỏi: "Nhưng có lẽ chỉ khi nào chết mới có thể kết thúc!"
Mộc Lan nhìn Phương thị, miệng khẽ nhúc nhích, cuối cùng không thể thốt lên lời nào.
Nếu ở hiện đại thì Phương thị có thể báo cảnh sát, có thể kiện Tôn Đại Bảo, thậm chí là ly hôn, nhưng ở nơi này thì không thể được.
Nếu Phương thị là cái "bánh bao" chỉ biết cam chịu, thì có lẽ Mộc Lan đã không sốt sắng đến vậy, nhưng bà không phải, bà vẫn luôn phản kháng, đấu tranh theo cách của mình, cho nên nàng không muốn thấy bà chịu khổ như vậy.
Nhà mẹ đẻ Phương thị không ở thôn Minh Phượng, mà cách nơi này hai ngày đi đường. Nhớ lần đầu tiên bà bị đánh, bà không ngồi yên chịu đòn, trái lại còn đẩy Tôn Đại Bảo ra, ngăn cản gã đánh người.
Nhưng bà càng cản, Tôn Đại Bảo càng hưng phấn, về mặt sức mạnh thì nam nhân vẫn có ưu thế tuyệt đối, lần đó Phương thị bị đánh rất tàn nhẫn, lúc bà có thể xuống giường thì lập tức thu dọn đồ đạc quay về nhà mẹ đẻ.
Chỉ tiếc là, lúc Tôn gia tìm tới cửa thì nhà bà không muốn ra mặt giúp bà, thậm chí đẩy bà cho Tôn gia, về sau bà mới biết được, huynh đệ của bà có thể cưới được vợ là bởi vì bà gả cho Tôn Đại Bảo.
Từ lúc đó bà không quay về nhà mẹ đẻ nữa.
Mỗi lần bị đánh, bà đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-gia-tieu-dia-chu/403663/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.