Bởi vì ra muộn nên quầy hàng đã sớm bị người khác chiếm hết. Lý Giang cau mày nắm tay muội muội muốn đi vào phía trong, Tô Văn lại giữ chặt hắn, nâng cằm ý bảo phía trước có một quầy hàng vắng vẻ. "Chúng ta đi nói chuyện với ông ta, nói ông ta nhường quầy hàng cho chúng ta."
Lý Giang lấy ánh mắt nhìn kẻ ngu mà nhìn Tô Văn. "Ngươi cho rằng ông ta là đồ ngốc sao?"
Tô Văn liền móc ra 10 văn tiền Lý Thạch cho cậu. "Chúng ta cho ông ta thêm một bộ câu đối thì thế nào?"
Lý Giang mím môi.
Tô Văn cười nói: "Ông ta bán cải trắng, ngươi cũng thấy rồi đó, làm gì có ai mua, ta thấy ông ta bày sạp cả ngày cũng chưa chắc kiếm được 10 văn tiền, đi thôi."
Nói xong kéo cậu đến trước mặt người nọ.
Bán cải trắng là một gã đàn ông trung niên, kỳ thật gã không muốn đến, người bán ở khu chợ thức ăn trong phủ thành hầu hết đều là thôn dân sống gần phủ thành, mà người dân ở đây thường mua đồ từ chỗ quen, vậy nên gã căn bản là không bán được.
Nhưng bà nương ở nhà càm ràm cả ngày, hơn nữa gã ở nhà cũng không có chuyện gì làm cho nên sáng sớm chạy đến đây bán rau, nghĩ chờ đến khi nha dịch lại đây thu phí thì dọn sạp.
Tô Văn cười tủm tỉm nói với người trung niên: "Đại thúc, bọn ta muốn mua gian hàng của ông, không biết có thể hay không?"
Gã trung niên nheo mắt lại, ánh mắt dạo một vòng trên người bốn đứa nhỏ, cố định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-gia-tieu-dia-chu/403647/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.