Editor: hiimeira
Trải qua hơn một tháng, cuối cùng Mộc Lan cũng hoàn thành bộ y phục, nàng bày ra cho mọi người xem, trưng cầu ý kiến mọi người. "Kiểu dáng là do ta thiết kế, các ngươi thấy đẹp không?"
Lý Giang và Tô Văn trả lời giống nhau: "Đẹp."
Lý Thạch nhìn thoáng qua, cũng gật đầu nói: "Đẹp."
Nhưng biểu tình bọn họ rõ ràng là xem không hiểu.
Phản ứng của Lý Viện và Tô Đào thì trực tiếp hơn nhiều, trực tiếp vỗ tay nói: "Đẹp, đẹp lắm!"
Mộc Lan thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói: "Ngày mai ngươi cùng ta vào thành, tìm một cửa hiệu y phục xem có thể gửi bán hay không."
"Vì sao muốn gửi bán?"
"Bởi vì nếu không gửi bán thì cửa hiệu sẽ không nhận y phục." Vốn dĩ nàng còn vọng tưởng sẽ tự mình mở một cửa hiệu y phục, vẫn là thôi đi, bây giờ bọn hắn chưa có công danh, nếu nàng thật sự buôn bán thì A Văn cũng đừng nghĩ đến việc thi khoa cử.
Mộc Lan gói ghém y phục cẩn thận, cái này làm hơn một tháng, nàng dùng một cây vải may được ba bộ y phục, ngày mai lấy trước một bộ thử vận may.
Các cửa hiệu y phục trong phủ thành tập trung chủ yếu ở Đông thành, vừa vặn Lý Thạch cũng ở Đông thành bày sạp, Lý Thạch cảm thấy Mộc Lan quá thẳng thắn, thật sự không yên tâm để nàng đi một mình, cho nên đeo gùi cùng nàng đi tìm cửa hiệu.
Tú phường tốt nhất ở phủ thành chính là Nghê Thường Các, chắc chắn không thể chọn chỗ này, 'cửa hiệu tốt' như vậy sẽ khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-gia-tieu-dia-chu/403637/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.