Editor: hiimeira
Mọi thứ diễn ra bình thường, tới vụ gieo hạt, Tô gia cũng gieo mạ bón phân. Khi vừa đến tháng Năm, lúa vừa vào giai đoạn đẻ nhánh, trời càng ngày càng nắng gắt, liên tục nửa tháng không có lấy giọt mưa.
Thôn trang bắt đầu lo lắng, Tô gia đã một ngày hai bữa đều là cháo, ba đứa nhỏ chỉ ăn no bảy phần. Nếu ăn không đủ no thì Mộc Lan dẫn đệ đệ muội muội vào rừng hái quả dại hoặc đặt bẫy bắt chim sẻ nướng ăn...
Hàng ngày Tô Đại Tráng đều gánh nước tưới ruộng, nhà bọn họ chỉ có ba mẫu ruộng, lúc trước khó khăn cho nên không thuê thêm đất. Chỉ trồng trọt trên ba mẫu ruộng này, thoải mái hơn nhà khác một chút.
Đến tháng Sáu, trời đổ cơn mưa nhẹ, chưa kịp yên lòng thì mưa đã tạnh, mặt trời vẫn như cũ hiện ra.
Tô gia gia thoáng nhìn qua chén thuốc, thấp giọng nói: "Không cần mua thuốc nữa, thương thế của ta đã lành hơn phân nửa."
Tô nãi nãi định phản đối nhưng nhìn thần sắc trượng phu kiên định thì nói không ra lời.
Vốn dĩ Tô gia gia tuổi tác đã lớn, lần này trọng thương gần như không cứu được, tuy bây giờ nhìn còn tốt nhưng thật ra chỉ còn thân tàn. Hai người chỉ lo thiên tai lần này còn nghiêm trọng hơn năm đó. Ngoại trừ trận mưa không đáng kể đến kia, đã 43 ngày liên tiếp không có lấy hạt mưa.
Tô Đại Tráng mặt trầm như nước. "Nương, ngày mai con lên núi một chuyến, thuốc của phụ thân không thể dừng."
"Làm càn!" Tô gia gia từ trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-gia-tieu-dia-chu/274586/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.