Trong miệng Thôi Hạnh Hoa còn hùng hùng hổ hổ: “Tiểu tiện nhân ngươi chờ đấy, chờ ta nói cho Tiêu Liệt, để hắn xử lý ngươi.”Phó Yên khoanh cánh tay lại, lạnh nhạt mà nhìn về phía bà ta.Trong phòng bếp còn có người đó!Thôi Hạnh Hoa sắp đẩy cửa phòng bếp ra, lòng tràn đầy vui mừng, bà đã nghĩ kỹ rồi, trực tiếp lấy thịt rồi đi. 
Trước kia bà ta thường qua đây lấy đồ vật nhà hắn, Tiêu Liệt cũng không hé răng một lời. 
Chính là tiểu tiện nhân này chắn cửa làm hỏng chuyện tốt của bà.Mắt thấy sắp giành phần thắng, cửa phòng bếp đột nhiên bị đẩy ra, một bóng người cao lớn sừng sững chặn cửa phòng bếp.Là Tôn Trường Minh!Nhìn thân thể trầm mặc chắc nịch của ông ta, trên mắt vết sẹo dữ tợn, Thôi Hạnh Hoa không nhịn được sợ tới mức dừng bước chân lại, run lẩy bẩy…Sao Tôn Trường Minh lại ở chỗ này?Lời đối thoại vừa rồi ở trong viện, người trong nhà đều nghe thấy.Tôn Trường Minh cất giọng âm trầm: “Thôi Hạnh Hoa, còn muốn làm ầm ĩ lên sao? Có phải Tiêu Cường lại ngứa da muốn ăn đòn hay không?”Nghe thấy ông ta nói câu này, Thôi Hạnh Hoa liền toát mồ hôi hột.Nếu nói trong thôn này, đám người Thôi Hạnh Hoa bọn họ sợ ai, thì đó chính là Tôn Trường Minh. 
Tôn Trường Minh vốn tính cách quái gở, mang theo vết thương trở lại thôn làng liền trực tiếp lên trên núi ở, ít thân cận với người khác.Hơn nữa ba năm trước, Tiêu Liệt đi lên núi săn thú, bà mang theo con trai và con gái đến Tiêu gia trực tiếp lấy con 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-gia-kieu-phuc-the/3865801/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.