Có một câu nói như thế nào ấy nhỉ? Ừm.. kế hoạch cho dù có hoàn hảo đến đâu thì cũng sẽ có thể có nhân tố tác động vào làm cho kế hoạch có sự thay đổi dù là lớn hay nhỏ đi nữa! Từ kiếp trước cho đến kiếp này, thật sự mà nói thì tình yêu cùng hôn nhân chưa bao giờ là điều mà Lăng Kính Hiên đeo đuổi cả, nhưng một khi người đã sớm được định sẵn có duyên phận với ngươi xuất hiện thì dù ngươi có muốn trốn tránh thế nào thì cuối cùng cũng không trốn thoát được, không lâu sau đó, Lăng Kính Hiên sẽ tự mình cảm nhận được sự thật nó tàn khốc đến mức nào, y cũng sẽ chân chính cảm nhận được chế độ xã hội phong kiến ở thời cổ đại này tàn khốc đến cỡ nào.
Để có thể chế biến được một trăm bình mức trái cây thì cần có một số lượng trái cây không hề nhỏ, hơn nữa hắn còn muốn nhưỡng thêm một trăm bình rượu nho, nhưng hắn lại không biết cụ thể hiện tại trong núi có bao nhiêu trái cây dại chín, nếu như nho dại không đủ thì hắn cũng chỉ có thể tìm những loại trái cây dại khác để làm mức trái cây mà thôi, như vậy thời gian tiêu tốn ở trong núi cũng sẽ tăng lên rất nhiều, cho nên sau khi ăn xong thì Lăng Kính Hiên dặn dò kỹ lưỡng hai tiểu bánh bao vài câu liền cùng Lăng Kính Bằng mỗi người cõng trên lưng một chiếc giỏ tre lớn đi về phía núi Nguyệt Hoa.
Nhưng Lăng Kính Hiên lại quên rằng, những người kia đã hình thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-gia-doc-phi/1135811/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.