🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hạ Loan thôn huyện Quảng An, Đại Việt triều
Giữa mùa hè, lại một ngày nóng như muốn đem người ta ra phơi khô sau một ngày lao động. Chiều dần xuống, từng cơn gió thoảng qua, người nhà nông hiếm khi rảnh rỗi ngồi cùng nhau nói chuyện phiếm sau bữa cơm chiều. Một tiếng thét chói tai tựa như phá không đánh vỡ cả một vùng yên lặng.
"Hình như là Chu gia nhị tẩu tử sắp sinh con?" Có người nói.
"Không phải chứ, còn một tháng thời gian nữa mà, chẳng lẽ sinh non?"
"A, thôi xong, này sinh non cũng khó mà nuôi sống."
"Haiz, dù sao nha đầu cũng dễ nuôi, phòng kia nhà bọn họ cả đám nha đầu không phải đều nuôi sống đó sao."
"Sao ngươi biết người ta sinh nha đầu?"
"Ầy, cũng đã sinh ra bốn nha đầu, thai này khẳng định vẫn là nha đầu, Chu lão nhị này chính là không có mệnh sinh tiểu tử, sinh nhiều cũng vô ích."

"Hứ, mấy lời này ngươi tốt nhất đừng nói trước mặt Chu nhị ca, bằng không hắn liều mạng với ngươi, đâu phải ngươi không biết vợ chồng người ta mong đứa con trai mong đến mòn con mắt."
"Đương nhiên, bộ ngu sao đem mấy lời này nói trước mặt hắn."
Xì xầm xầm xì, cả đám người vừa hóng mát vừa thảo luận, lại có người muốn xem náo nhiệt liền đứng dậy hướng về phía nhà Chu gia mà đến.
Tòa nhà Chu gia cũng chính là nhà đất kiểu Tam Tiến với ba gian nhà chính, hai bên đều có sương phòng, mái ngói đen nhánh bao vòng sân rộng, tại Hạ Loan thôn so với đại đa số vậy đã được coi như là đỉnh đỉnh khí phái rồi.
Bên trong sân viện Chu gia, lại trong một căn phòng nhỏ tại Tây sương phòng, một người phụ nữ trông vô cùng tiều tụy đang nằm trên giường, ngoài cái bụng phình to, còn lại tứ chi khô gầy nhìn thế nào cũng không giống như một thai phụ.
"Chu nhị tẩu, nỗ lực hơn nha, đã vỡ nước ối rồi, ráng thêm chút nữa là có thể sinh ra tiểu tử." Xem bộ dáng người phụ nữ đang dần dần uể oải, bà mụ hoảng hốt trong lòng, vội lên tiếng.
Có lẽ nghe nói rằng mình sẽ sinh ra tiểu tử mà người phụ nữ lại có thêm động lực, nàng liền thật sự mở to hai mắt, càng thêm cố gắn, trán nổi gân xanh, thỉnh thoảng lại truyền ra một tiếng kêu rên
Đứng bên giường đất là hai bé gái nhìn khô gầy nhỏ yếu, đều đã năm sáu tuổi, mắt hàm lệ nóng, một trong hai đứa đang liên tục lau mồ hôi trên trán người phụ nữ.
Edit: Trí Tín
Ngoài cửa phòng, một người đàn ông chân què nghe tiếng kêu rên từ bên trong mà lòng hoảng loạn, kéo từng bước chân không nhanh nhẹn xoay quanh bệ cửa vừa không biết phải làm sao.
Trong phòng lại kêu lên một tiếng kèm theo tiếng người thúc giục, lúc này bà mụ chạy ra với vẻ mặt nôn nóng nói với người đàn ông chân què: "Chu nhị ca, nhị tẩu lần này sinh gian nan, nhìn như không tốt, ngươi tốt nhất nên đi thỉnh đại phu về đây."

“Diễm nương!” Nghe bà mụ nói như vậy, mặt người đàn ông chân què lập tức trắng bệch, hắn cũng bất chấp tập tục nam nhân không vào phòng sinh, kéo lê chân què chạy nhanh vào phòng, nhìn sắc mặt thê tử tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền, trong lòng Chu Thu đau thấu từng cơn.
"Diễm nương, mở mắt ra đi, cố gắng thêm chút nữa."
"Thu ca..." Vương Diễm cố sức mở mắt, thở dốc vài tiếng. "Ta sợ là không được rồi... Ngươi về sau mang theo mấy đứa nhỏ sống qua ngày, tìm cho các nàng nhà chồng tốt, lại tìm thêm người sinh nhi tử cho người đi."
"Diễm Nương, không được nói như vậy, ngươi sẽ không có việc gì, ta đây liền đi thỉnh đại phu, ta đi ngay đây, sau này chúng ta không bao giờ sinh con nữa, mặc kệ có nhi tử hay không, đều không quan trọng bằng ngươi."
Chu Thu một mặt nước mắt hướng bà mụ nhờ trông nom, lại nói với hai bé gái bên mép giường: "Đại Nha, Tam Nha, các con đi cách vách tìm nhị nãi nãi nấu hai quả trứng gà bưng tới cho Nương các con ăn, sau đó nhờ nhị nãi nãi giết một con gà, chờ Cha trở lại trả tiền."
Đại Nha Tam Nha nghe xong, vội vàng đáp ứng chạy đi.
Chu Thu ra cửa, nhìn lên thượng phòng, cảm thấy từng đợt rét run trong lòng, tuy rằng đã sớm biết mình ở cái nhà này không có địa vị, nhưng đối với phụ thân hắn là Chu lão gia tử vẫn ôm một chút hy vọng, vậy mà hiện giờ Diễm Nương sắp không chịu được nữa, người thượng phòng lại không có chút động tĩnh nào, hắn cũng không tin bên này xảy ra chuyện lớn như vậy mà bọn họ vẫn không biết chút gì.
Thượng phòng nhà chính, mọi người đều đã ăn cơm xong, lúc này cả gia đình đang ngồi cùng nhau nói chuyện. Trên giường đất là Chu lão gia tử cùng Chu mẫu, dù đã hơn bốn mươi tuổi nhưng tinh thần vẫn rất tốt. Ngồi cạnh Chu mẫu là một tiểu cô nương đang hết sức chuyên chú nhìn cái vòng tay, thỉnh thoảng lại giơ lên khoe ra một chút, trong mắt hiện lên niềm vui sướng rõ ràng. Ngồi bên dưới là hai vợ chồng Chu lão đại và một bé trai bốn tuổi đang nghịch quả trứng gà, một nha đầu chín tuổi với bộ mặt thanh tú đang bên đèn thêu hoa, cạnh đó Chu lão tứ tay cầm quyển sách đang rung đùi đắc ý.
Chu mẫu nhìn tiểu nhi nữ đang cao hứng cùng cái vòng tay: "Việc hôn nhân này của tiểu muội xem như đã định, nhìn đi, nhà ai có thể bỏ xuống được bao nhiêu sính lễ trọng như vậy, không nói tới những thứ khác, chỉ ba mươi lượng sính lễ lại thêm một cái vòng tay đáng giá như vậy, vòng tay này giá ít nhất cũng phải mười lượng a."
Edit: Trí Tín
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.