Lâm Uyển Uyển thầm thở dài, bi thương phát hiện khoảng thời gian này cô ngoại trừ thở dài vẫn là thở dài, bỗng nhiên cảm giác mình đã già rồi. A phi, tuy cô ta có tâm hồn hai mươi tám tuổi nhưng vẫn tuổi thì vẫn còn trẻ lắm, càng đừng nói hiện tại cô còn đang ở trong khối thân thể mới 19 tuổi, nếu như ở hiện đại, vẫn còn đang trên ghế nhà trường đó.
Với xuất thân của Lâm Uyển Uyển, cô rất dễ dàng thay thế, sau này cho dù cô có viết chữ, vẽ tranh hay làm những việc khác, người khác cũng không nghi ngờ gì, nơi này bối cảnh văn hóa so với thời cổ trong lịch sử không sai biệt lắm, cái gì mà Thiên tự văn, Tam tự kinh, Kinh Thi, vân vân cô đều biết.
Có một chút rắc rối là cô không biết thêu thùa may vá, ngược lại việc trong đồng đã từng làm qua, trong những năm quá khứ đen tối, dưới sự phê bình gay gắt của bà cô đã làm được việc đồng áng, mặc dù là trong quá khứ 20 năm về trước, nhưng chắc là sẽ giúp cô có thể miễn cưỡng thích nghi cuộc sống ở đây.
Trong trí nhớ, nguyên chủ dường như biết chơi đàn cổ, cái này thì cô không biết, violin cô còn có thể, bất quá với tình huống hiện tại, người nhà mẹ đẻ cũng không có ở đây, không ai biết cô có thể hay không thể, vấn đề không lớn.
Chuyện của nguyên chủ Lâm Uyển Uyển và Khương Gia Minh, cũng không nói lên được ai đúng ai sai, dù sao bối cảnh thời đại như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-gia-chi-phu-quy-hien-the/2656921/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.