Hồi đầu xuân, Tùy Xán Nùng nảy sinh ý định nuôi một con thú cưng với Kỷ Linh.
Tùy Xán Nùng rất thích động vật, bố mẹ anh nuôi một con Samoyed, anh cũng nuôi một con rùa đen trong phòng, chăm sóc nó cùng các học sinh.
Nhưng trước nay Tùy Xán Nùng chưa từng cân nhắc đến việc nuôi con một thú cưng trong nhà mình, bởi vì anh thấy mình sống một mình thì sẽ khó mà chăm sóc nó được.
Tuy nhiên, suy nghĩ của con người luôn thay đổi.
Sau khi ở cùng Kỷ Linh, Tùy Xán Nùng lại thấy nếu nuôi một em mèo con trong nhà cũng không tệ, ngày thường anh với Kỷ Linh có thể hít mèo, nựng mèo, hẳn sẽ rất ấm áp và có cảm giác gia đình.
Buổi tối, trong giờ cơm, có hôm hai người cũng sẽ xem tuyển tập video ngắn về chó mèo trong lúc ăn. Tùy Xán Nùng cũng từng lén quan sát biểu cảm của Kỷ Linh, anh thấy Kỷ Linh hẳn cũng sẽ có tình cảm với động vật nhỏ.
Thế nên vào bữa tối hôm nay, lúc chan canh, Tùy Xán Nùng thử thăm dò Kỷ Linh: “Em… có muốn nuôi một con thú cưng không?”
Mới đầu Kỷ Linh hơi ngạc nhiên, sau đó cậu đặt đũa xuống, gật đầu.
Tùy Xán Nùng sướng rơn.
Tùy Xán Nùng: “Thế thì tốt quá, em thấy hai bọn mình nuôi mèo thì sao ——”
Kỷ Linh: “Thật ra trước nay em rất thích chó ——”
Chỉ trong nháy mắt, bầu không khí đóng băng.
Nửa câu sau kẹt cứng trong miệng không thể thốt ra đồng đều một cách vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nong-do-bao-hoa/3074673/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.