Cảm giác lạnh lẽo chuyển dần sang ấm nóng ở hai bên ngực, Tống Diên liều mạng giãy giụa, nhưng do hai tay bị chế trụ nên cô chỉ có thể mắng chửi bằng miệng.
- Kha Duẫn\, đồ khốn! Anh mau thả tôi ra!
Thấy hắn không hề có ý định dừng lại, nhưng cô vẫn không mất lí trí, nhớ đến chuyện lần trước xảy ra ở nhà hàng, cô liền đặt đầu lưỡi lên giữ hai hàm răng, ép hắn phải dừng lại.
Hiển nhiên Kha Duẫn đã kịp nhìn thấy hành động này của cô, hắn vẫn không khỏi khiếp sợ khi nghĩ đến lần đó cô muốn cắn lưỡi tự sát, nhưng lần này hắn sẽ không dễ dàng bị cô hạ như vậy, hắn bình tĩnh tặng cho cô một nụ cười rồi cúi đầu xuống ngực cô lần nữa.
- Muốn cắn thì cứ cắn đi! Xem thử tôi và em ai sẽ nhanh hơn\, nếu em cắn lưỡi mình tôi sẽ cắn nát ngực em! Đến lúc em chết sẽ trở thành tâm điểm chú ý của cả giới truyền thông đấy!
Vốn dĩ hắn nói như vậy là vì tình cảnh lần trước không giống bây giờ, lần đó vì lo sợ bị cưỡng gian trước mặt thiên hạ nên cô mới liều lĩnh nghĩ đến cái chết. Còn bây giờ chẳng qua cô chỉ là đang nghĩ cách gạt hắn mà thôi. Hơn nữa, cho dù bị hắn làm bây giờ và ở đây thì cô cũng sẽ không lựa chọn cái chết!
Nghe hắn nói xong, quả thật là Tống Diên đã dừng hành động định cắn lưỡi lại, nhưng không có nghĩa là cô để yên cho hắn làm.
- Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-yeu-em-muon-mang/3067155/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.