Tống Diên thay xong đồ thì đi chọn một con ngựa. Trước đây cô cũng từng học cưỡi ngựa và cũng đã đua với Kha Duẫn vài lần, nhưng chưa lần nào thắng nổi hắn.
Nhân viên giúp cô dắt ngựa ra đường đua. Kha Duẫn đã ngồi trên yên ngựa đợi sẵn. Nhân viên cúi chào hắn rồi lui đi.
Hắn vẫn nhìn Tống Diên từ trên cao, khoé môi khẽ nhếch lên.
- Có cần tôi bế em lên yên ngựa?
Tống Diên trừng mắt chán ghét, cô tự leo lên lưng ngựa, ngồi vào vị trí và nắm nhẹ dây cương.
Hí!!!!
- A!
Con ngựa đột nhiên nhảy lên và suýt nữa hất cô ngã xuống. Cô sợ hãi la lớn mà không biết Kha Duẫn đã làm một động tác kỳ lạ trước đó. Con ngựa này lúc cô làm quen với nó vốn rất hiền lành nên cô không nghĩ nó lại bất ngờ nhảy lên như vậy.
- Sợ?
Kha Duẫn thích thú hỏi.
Tống Diên nén nổi sợ trong lòng mà đáp lại.
- Không cần phải hạ ý chí của tôi nhanh như vậy!
Kha Duẫn lại cười nhếch mép, hắn nắm lại dây cương và gọi trọng tài cho bắt đầu cuộc thi.
Tiếng còi rít lên, cả hai người cùng đánh vào mông con ngựa cho nó chạy thật nhanh.
Tiếng chân ngựa mạnh mẽ đạp xuống sân dồn dập vang cả trường đua.
Đã đi trước nửa vòng mà Tống Diên ở phía sau cũng không cách xa mấy, Kha Duẫn lại đưa ngón tay làm hiệu một cách gọn lẽ và bí mật.
Hí!!!!!!!
- A!!!
Con ngựa lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-yeu-em-muon-mang/3067134/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.