Không khí trong phòng họp bây giờ căng thẳng đến tột cùng, tất cả cổ đông đều đang chỉ mũi giáo vào Kha Luân. Câu chuyện mà hai người họ kể thật sự không ai có thể tin nổi. Người đang đứng trước mặt bọn họ hiện giờ là Kha Duẫn? Trong lúc đi cộng tác đã gặp tai nạn và gương mặt bị tổn thương nghiêm trọng, đang trong quá trình phẫu thuật và phục hồi?
Cái quái gì chứ? Bọn họ đang viết tiểu thuyết à? Từng người một chất vấn Kha Luân, tất cả đều nhìn trừng trừng vào cậu không rời mắt, giống như muốn bóp nghẹt cậu bằng những cái nhìn đó vậy.
Thấy Kha Luân không có phản ứng gì, cứ mặc cho đám người kia trấn áp, Huấn Dịch và cả Narry bắt đầu không yên tâm. Hình như đều đã đọc được suy nghĩ của nhau nên cùng nhìn nhau rồi nhìn về Kha Luân. Trong lúc bọn họ đang lo lắng thì cuối cùng Kha Luân cũng đã lên tiếng
- Tôi biết các vị sẽ không tin được chuyện này. Nhưng tôi đã nói rõ từ đầu rồi, tôi đến đây không là để chứng minh thân phận với bất kì ai cả. Nếu ai không muốn tham dự cuộc họp hôm nay thì có thể ra về!
Mặc dù vẫn còn nghi vấn nhưng ánh mắt và chất giọng của Kha Luân khiến cả phòng đều há hốc mồm kinh ngạc. Trông người đó rất giống với Kha Duẫn, không phải là khuôn mặt mà là khí chất và phong thái. Ánh mắt lạnh lẽo đó đích thực rất giống ánh mắt của Kha Duẫn trong mỗi cuộc họp, cả cách nói chuyện đanh thép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-yeu-em-muon-mang/3067014/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.