Chạy khắp nơi để tìm, hóa ra Tống Diên đã quay lại bệnh viện từ lúc nào mà hắn không biết, chính xác là trong phòng thở máy của tiểu Lạc Lạc. Kha Duẫn hớt hải chạy vào thì thấy người phụ nữ của hắn đang thì thầm nói chuyện với con của họ, hắn thở phào một hơi rồi bước nhanh đến chỗ Tống Diên
- Em không sao chứ?Anh đã lo đến phát điên lên đây.
Nghe giọng của hắn, Tống Diên nhẹ nhàng đặt bàn tay mập mạp nhỏ nhắn của tiểu công chúa xuống rồi mới chậm rãi quay lại nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt mình.
- Chúng ta nói chuyện một lát đi!
Vừa nói xong cô đã đứng lên và đi ra khỏi phòng.
Kha Duẫn không khỏi kinh ngạc khi thấy biểu hiện khác thường này của cô. Cô biến mất bất ngờ và lại trở về bất ngờ như vậy càng khiến hắn thấy lo lắng hơn, chắc chắn là cô đã nghe được chuyện gì đó rồi. Hắn đi theo sau cô ra hành lang, cất giọng đầy lo lắng.
- Có chuyện gì sao?
Tống Diên nhìn thẳng vào mắt của hắn, chưa trả lời mà chỉ im lặng nhìn hắn một lúc lâu. Sau đó cô mới chậm rãi thốt ra được một câu hỏi
- Tại sao không nói với em đó không phải là anh?
Câu hỏi đó của cô quả nhiên trở thành một tiếng sét đánh ngang tai Kha Duẫn. Hắn bắt đầu thấy bàng hoàng và bất ngờ, nhìn cô bằng vẻ mặt kinh ngạc. Trước sự ngạc nhiên của hắn, Tống Diên tiếp tục truy hỏi
- Thật sự thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-yeu-em-muon-mang/3067010/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.