Vừa về đến Vân Phong Điện, Kha Duẫn đã vội vàng chạy lên phòng để xem Tống Diên như thế nào. Vừa đến trước cửa phòng, hắn đứng hình mất vài giây khi thấy người phụ nữ của mình đang gào khóc đến đau xé tâm can. Cô vừa khóc vừa gọi tiểu Lạc Lạc và chửi rủa Nạp Tiều Quân. Sa Tử Đình ôm cô an ủi, dì Dung đứng bên cạnh trông rất lo lắng.
Kha Duẫn cẩn thận bước vào trong phòng, đến trước giường thì nhìn sang Kha Luân, sắc mặt cậu lúc này cũng như dì Dung hoặc Sa Tử Đình, vừa sốt ruột vừa khó xử.
- Có vẻ như Nạp Tiều Quân đang giữ tiểu Lạc Lạc.....nhưng anh ta lại không nói ra yêu cầu của mình.
Kha Duẫn gật đầu một cái, nói với ba người bọn họ.
- Các người ra ngoài trước đi.
Sa Tử Đình ngước nhìn người đàn ông đang đứng trước giường rồi nhìn qua dì Dung, hai người cùng lúc để Tống Diên ngồi một mình rồi đứng lên, cùng Kha Luân ra khỏi phòng và nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Tống Diên nhìn thấy Kha Luân thì lập tức chạy đến kéo tay hắn khóc lóc van nài.
- Duẫn, tiểu Lạc Lạc, em đã nhìn thấy tiểu Lạc Lạc. Là Nạp Tiều Quân, là anh ta đã bắt tiểu Lạc Lạc của chúng ta. Anh cho em đi tìm con được chứ? Em thật sự, thật sự sắp phát điên rồi, em muốn tìm con, em phải đi tìm tiểu Lạc Lạc.
Cô nói lắp ba lắp bắp như một người mất hồn, nhìn hắn với ánh mắt khẩn cầu đến đáng thương.
Kha Duẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-yeu-em-muon-mang/3066999/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.