Ba vị trí được chia làm ba hướng đi, một hướng là Tống Khiết, một hướng là Kha Luân và Sa Tử Đình, hướng còn lại là Tôn Vưu và Uông Hịch. Kha Duẫn thì tiếp tục đi theo định vị của Tống Diên.
....................................
Mặc kệ Nạp Tiều Quân bên cạnh có nói gì thì Tống Diên vẫn giữ một vẻ mặt thờ ơ chẳng chút biểu cảm, điều khiến cô quan tâm duy nhất chỉ có mỗi tiểu Lạc Lạc. Nhìn anh ta vừa lái xe vừa luyên thuyên nhắc đi nhắc lại những chuyện trước đây, cô có chút chán ghét cùng bực dọc
- Tôi đã theo yêu cầu của anh đến đây gặp anh rồi. Bây giờ anh có thể trả con cho tôi chưa?
Nạp Tiều Quân cười cười, đưa tay thay đổi bài hát trong xe.
- Đến lúc anh sẽ trả nó về cho cha của nó. Để em tin thì bây giờ chúng ta đi thăm tiểu Lạc Lạc nào?
Vừa nói anh ta vừa liếc nhìn Tống Diên, hình như cô vẫn chưa hiểu được ẩn ý trong lời nói của anh ta. Không sao, như thế lại càng tốt, đợi đến khi đưa cô về đến nơi thì cho cô biết cũng chưa muộn, bây giờ cô biết chỉ làm loạn thêm thôi.
Nhưng điều anh ta cần quan tâm lúc này chính là sợi dây chuyền trên cổ của Tống Diên. Anh ta không nói lời nào, liền đưa tay qua giật lấy sợi dây chuyền mặt kim cương đen của cô.
- Này! Anh làm gì đó? Mau trả dây chuyền lại cho tôi!
Tống Diên cuống cuồng lên, tức giận đòi anh ta trả lại sợi dây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-yeu-em-muon-mang/3066995/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.