Chương trước
Chương sau
Chương Bắt Đầu Của Rắc Rối

1

Sáng hôm sau ánh tỉnh dậy

-nè nè, anh dậy đi. Mình đi làm việc

-đang sớm mà, cho anh ngủ them chút nữa đi

-không dậy đúng không?? Vậy anh về nhà làm công tử đi.

-Thôi được rồi, anh dậy. hôm nay chúng ta làm gì??

- Đến ao cá

Bảo cùng ánh đến một ao lớn cách đó không xa. ao cá nước xanh ngắt, hai bên ven cây cối xum xuê. Những hàng cây rợp bong

Bảo: đây là ao cá ư??

Ánh: đúng rồi

-có cá dưới này sao??

-Haha có gì mà anh ngạc nhiên vậy? không tin có cá à? Anh thử thả thức ăn xuống xem, cá nó sẽ ngoi lên đớp liền đó. Màu nước ao ở đây vậy đó, nhìn thì không đặc biệt nhưng anh tiếp xúc thì khác

-Thật sao?? Để tôi thử

Bảo cho một mủn nhỏ thức ăn xuống nước, những chú cá ngoi lên bờ dớp thức ăn.

-cô cô. Có cá thật kìa, hahahaa – bảo hét lên

-ờ =)) tôi đâu có lừa anh đâu, chúng ta cho cá ăn hết chỗ này rồi về

Bảo với ánh cho cá ăn hết chỗ thức ăn.

ÁNh: cho cá ăn xong rồi, chúng ta về cho người ăn thôi

Bảo: chúng ta về ăn cơm sao?

-nấu cơm, chứ ăn sao được. hôm nay công việc chúng ta khá nhẹ nên phải về phụ bếp giúp nấu ăn

-sao?? Nấu ăn ư?

-Đúng vậy? anh làm được không vậy? phải đụng đến dao đó

-Việc gì mà Bảo tôi lại không làm được, đi thôi

-Hahhaa, để rồi xem

Bảo cùng Ánh vào nhà bếp

-nè anh, đeo tạp dề này vào. Rồi thái cà rốt giúp tôi – ánh nói

-cà rốt ư?? Nhưng thái như thế nào?

-Hời, để tôi làm mẫu cho anh, nhìn cho kĩ đó. Cái này cắt hình tròn, cái này cắt hình bầu dục… anh nhớ chưa vậy?

-Để anh thử

-Nè nè, không phải thái như vậy, anh không biết cầm dao à?? Ngón tay cái cầm chắc cán, 4 ngón còn lại giữ cán dao.

Ánh với tay mình chồng lên tay bảo để dạy cậu. bảo nhìn cô ko chớp mắt. thấy thế, ánh thụt tay lại và bảo cậu cắt thử. Cậu nhìn cô cười

-anh cắt đi, nhìn tôi cười cái gì?/

-sao mặt em đỏ vậy ánh – bảo nói

-đỏ gì mà đỏ, lúc nãy tôi mới từ bếp ra nên mặt phải hừng đỏ vậy thôi

-em lại biện minh nữa rồi, biện minh là che đậy

-bây giờ có làm không đây? Không tôi đi ra à

-làm. Em phải ở đây dạy tôi thành bà nội trợ chứ

-tập trung vào đi

ánh dạy Bảo nhặt rau, chiên thịt

-nè cô. Sao dầu bắn nhiều vậy, lên người tôi hết rồi – Bảo nói

ánh nhếch vai – phải chịu thôi, anh muốn học nấu ăn mà.

-nhưng mà….

-vậy anh về nhà anh đi, đưa đây tôi làm cho

-thôi được rồi, tôi làm

-tối nay tôi sẽ về phòng

-em không sợ ma sao haha

-nè, tôi biết là anh cố tình dọa ma tôi rồi, đừng hòng gạt tôi nhé.

-Haha, em khỏe hơn rồi đó. Anh muốn chăm sóc em kĩ hơn một tí thôi, hôm qua em yếu quá mà. bây giờ thì còn quát anh được mà. để tí anh lấy đồ xong đưa em về phòng

Ánh im lặng, bảo chiên thịt xong thì cùng cô về nhà dọn đồ để về phòng

Cô có vẻ muốn hành hạ anh, nên tấp một đống đồ để anh sách, anh vì yêu cô nên không phàn nàn mà chỉ lặng lẽ cười và đi theo cô về phòng. Anh giúp cô đặt đồ và sửa sang lại phòng. Mọi thứ được hoàn tất, thì có tiếng nói ngoài kia

-nè nè, mấy cậu làm gì đó hả - tiếng bác tư

-tôi chỉ muốn thăm quan vùng này thôi, không được sao??

-Tham quan mà đem theo súng là sao??

-À, súng đồ chơi đó mà

-Cái gì?

-ở đây có vẻ nhiều chỗ để chơi đây, tránh ra xem – tên đầu gấu đẩy bác tư ngã huỵch xuống đất

ánh vội chạy ra

-nè cái anh kia, anh làm gì vậy hả ( đỡ bác tư đứng đậy)

-woa, ở đây cũng có mỹ nhân ư?? Cá tính đó cô bé. Anh xin tự giới thiệu anh là Long. Chủ khai thác gỗ lớn nhất ở vùng này

-Bỏ tay tôi ra – ánh hất tay tên kia ra

-Hhahha, khá đấy. trông cũng xinh đẹp

-Bỏ cô ấy ra đi. –bảo

-Thằng nhãi này, mày chán đời rồi hả. công tử sao. Haha

-Người có lúc, sông có khúc. Không ai đếm trước được tiền mà anh sẽ phải trả với cái việc anh làm đâu.

-Mày nói gì?? Chờ đó, thằng nhãi

Nói rồi, Long bỏ đi, có vẻ rất hầm hực. Bảo ánh và bác tư vào nhà. Bác tư ôn tồn kể chuyện :” tên đó là một tên côn đồ chuyên vận chuyển buôn bán gỗ trái phép ở vùng bên cạnh, không biết sao hôm nay lại qua đây. Nó chặt phá rừng và làm nhiều điều tệ hại để lấy gỗ. là một tên đại ca khét tiếng, ai đụng vào đều có chuyện không lành cả. dân làng không ai dám báo cáo hay làm gì cả, nếu không sẽ phải chết”

-cái gì?? Thật lộng hành mà, theo như bác nói thì chắc chắn nó đang nhắm đến gỗ vùng mình. Không được để nó đạt được mục đích – Bảo nói

-nhưng làm sao được, chúng ta ít người hơn, bọn nó còn có súng. E rằng không được rồi

-bác cứ yến tâm đi ạ, cháu sẽ lo liệu vụ này

-nè anh, anh định làm gì? Bọn nó dữ lắm á

-em lo cho anh sao??

-Tôi lo cho dân thôi. Chúng ta sẽ làm gì

-Tôi sẽ phải về thành phố một chuyến để lấy một ít đồ xuống đây và vận chuyển đồ bảo hộ rừng đến đây

-Tôi sẽ đi với anh.

-Được rồi, em về chuẩn bị đồ đi. Chúng mình sẽ đi ban đêm

-Hả??

-Đừng nghị bậy.anh muốn đưa em đi ngắm ánh điện ban đêm của đường phố thôi.

-Thật sao??

-Đi dọn đồ đi. Anh không thích ép buộc ai cả. được rồi chứ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.