Editor: May 
Tần Dĩ Nam giống như là không nghe thấy lời nói của Trình Thanh Thông, lấy từng thứ trong thùng ra. 
Một tuần trước, anh từng tới nhà cô một lần, cho dù chỉ là đánh giá một lần, nhưng lại biết đại khái vật cô xếp đặt ở nơi đâu, do đó liền dựa theo ký ức, đặt đồ của cô lại nơi đó. 
Vào lúc Tần Dĩ Nam xách quần áo Trình Thanh Thông, đi tới tủ treo quần áo trong phòng ngủ, treo lần lượt lên giá treo quần áo, Trình Thanh Thông tốt tính khí, cuối cùng nhịn không được gấp gáp lên: “Tần Dĩ Nam! Anh điên sao? Rốt cuộc hiện tại anh có ý gì?” 
Cô tức giận, khiến cho anh dừng động tác lại. 
Anh đứng đưa lưng về phía cô một lát, mới chậm rãi quay đầu, đối diện mắt cô. 
So sánh với cô đang phẫn nộ, anh rất bình tĩnh. 
Anh nói: “Thanh Thông, ý của anh rất đơn giản, nếu như em thích, em có thể tiếp tục ở nơi này, nếu như em không thích, em có thể chậm rãi tìm một thành phố em muốn đi, hoặc là căn nhà em muốn.” 
Gì chứ? 
Cô đâu còn có tư cách gì đi thành phố mình muốn đi, tìm căn nhà mình muốn ở? 
Một giây trước Trình Thanh Thông còn có chút phẫn nộ, lúc nghe được câu này, đáy mắt xẹt qua một chút ảm đạm, cô rũ mắt xuống, miễn cưỡng cười với Tần Dĩ Nam một chút: “Em đã nói trả phòng xong với chủ nhà...” 
“Thanh Thông, ý tứ vừa rồi của anh, là em tự do.” Tần Dĩ Nam 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-yeu-em-99-lan/2943529/chuong-1082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.