Chương trước
Chương sau
Editor: May

Đó là dấu hiệu sảy thai sao?

Tống Thanh Xuân đột nhiên liền giơ tay lên che bụng của mình.

Cô là bởi vì Đường Noãn có thai, mới ý thức được chính mình cũng đang có thai, cho dù sáng nay cô mới biết được trong bụng cô có một đứa bé, nhưng mẹ con liền tâm, cô rõ ràng biết, bắt đầu từ giây phút người mẹ mang thai, rốt cuộc tình mẹ sẽ lan tràn ra như thế nào.

Cô là hận Đường Noãn, nhưng đứa bé của Đường Noãn là vô tội...

Cô không phải thánh mẫu, nhưng cô cũng không trơ mắt nhìn một sinh mệnh nhỏ vô tội biến mất ở trước mặt mình được.

Xe taxi đã ở trước mắt cô, cô có thể mở cửa xe, ngồi lên rời đi, đi cho xong việc, nhưng mà cô nhìn Đường Noãn thê thảm như vậy, nghe lời cầu xin vừa rồi của cô ta, chân cô liền giống như là dừng ở trên mặt đất, cũng không có cách nào nhúc nhích được chút nào.

Cuối cùng cô cũng không có được loại ngoan độc kia, cũng không có được công lực máu lạnh.

Tống Thanh Xuân nắm tay thành quả đấm, run rẩy một hồi lâu, đột nhiên liền xoay người, hô một về phía bên kia của Đường Noãn một câu: “Dừng tay!”

Có lẽ bởi vì Tống Thanh Xuân là người đầu tiên đứng ra ngăn trở, cũng có lẽ là bởi vì người phụ nữ trung niên đó đánh mệt mỏi, sau khi nghe được lời nói của Tống Thanh Xuân, đã thật ngừng lại.

Người chung quanh, đồng loạt rơi tầm mắt ở trên người Tống Thanh Xuân.

Tống Thanh Xuân mấp máy môi, bước bước chân, đi tới, tuy rằng Đường Noãn nói, đây chỉ là chuyện một câu nói của cô, nhưng cô vẫn là thật sợ Tô Chi Niệm sẽ không dùng được, người phụ nữ trung niên kia đó sẽ phát điên, đến bắt nạt cô, cho nên lúc cô cách Đường Noãn khoảng ba mét, liền ngừng lại.

Tống Thanh Xuân không chớp mắt nhìn chằm chằm người phụ nữ trung niên kia, hơi cười: “Bà là Hoàng phu nhân?”

Vừa rồi người phụ nữ trung niên cũng nghe được lời cầu cứu của Đường Noãn, bà không quen cô gái trẻ tuổi xinh đẹp trước mặt này, nhưng bà từng nghe qua ba chữ Tô Chi Niệm

Bà đúng là muốn cho người quen biết Tô Chi Niệm một chút thể diện.

Vẻ mặt người phụ nữ trung niên vẫn lộ ra tràn ngập tức giận, nhưng ngữ khí lại hòa hoãn rất nhiều: “Cô là?”

“Tôi là Tống Thanh Xuân, Tống Mạnh Hoa là ba tôi.” Tống Thanh Xuân cười nhạt nói ra tên của ba mình.

Người trong vòng tròn thương trường, chưa hẳn nghe qua tên Tống Thanh Xuân của cô, nhưng lại đều biết Tống Mạnh Hoa, mà lúc trước Tô Chi Niệm còn từng đảm nhiệm CEO xí nghiệp Tống thị.

Cô nói như vậy, chính là vì để cho Hoàng phu nhân biết, cô và Tô Chi Niệm thật là quan hệ không cạn.

Tính toán nơi đáy lòng cô, Hoàng phu nhân cũng đã nghĩ tới, bà ta chậm chạp không mở miệng.

Tống Thanh Xuân kiên nhẫn chờ nửa phút, lại lễ phép lên tiếng nói: “Hoàng phu nhân, mới vừa rồi từ trong lời nói của bà, tôi cũng nghe được ra, chuyện này là cô ta thật sự không đúng, chẳng qua, người thì bà cũng đã đánh, hơn nữa đánh nặng như vậy, lửa giận cũng sợ đã toát đi gần hết rồi, cho nên, bà xem, có thể người lớn không chấp nhặt lỗi lầm của người nhỏ, chuyện này liền kết thúc ở đây đi?”

Hoàng phu nhân không nói gì.

Bà là hận thảm tiểu tiện nhân câu dẫn chồng mình này, nhưng ăn ở đi lại của bà đều là dựa vào chồng của mình, cho dù hôm nay bà tới giáo huấn đập con gái điếm này, cũng là làm sau lưng chồng bà, thẳng thắn mà nói, bà không sợ Đường Noãn náo đến chỗ chồng của bà, nhưng bà thật sự là có chút kiêng kị với Tống Thanh Xuân, dù sao bà chưa làm rõ được quan hệ của Tống Thanh Xuân và Tô Chi Niệm, nếu là bà không cho Tống Thanh Xuân mặt mũi, có thể chọc cho Tô Chi Niệm không cao hứng, ảnh hưởng hợp tác giữa anh ta và chồng bà không?

Tống Thanh Xuân nhìn ra, Hoàng phu nhân đang do dự.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.