Chương trước
Chương sau
Editor: May

“Em vừa tỉnh lại, trước đi làm kiểm tra toàn thân, không có việc gì, lại tới đây được không?”

Trình Thanh Thông nghe được lời nói của Tần Dĩ Nam, cũng mở miệng khuyên nhủ theo: “Bác sĩ nói hiện tại Tô tổng không có nguy hiểm tính mạng, chỉ là trong thời gian ngắn sẽ chưa tỉnh lại, Tống tiểu thư, cô vẫn là nghe Tần tiên sinh, đi làm kiểm tra trước đi?”

Tống Thanh Xuân lắc lắc đầu, vừa định nói “Tôi không có việc gì, tôi muốn ở chỗ này đợi lát nữa”, mẹ Tô ngồi ở trên ghế nghỉ, liền mở miệng: “Đúng vậy, Thanh Xuân, con nhanh đi tìm bác sĩ nhìn xem mình có sao hay không, ngã xuống từ vị trí cao như thế... A Niệm đã như vậy, con không thể có chút sai lầm nào nữa...”

Tống Thanh Xuân nuốt lời nói đã đến bờ môi xuống trong bụng, nhẹ nhàng gật gật đầu với mẹ Tô, liền ở dưới sự đồng hành của Tần Dĩ Nam, trở về phòng bệnh.

...

Tống Thanh Xuân ngoại trừ thân thể hơi có chút mệt, thật không có gì đáng ngại, sau khi kiểm tra xong, cô hoàn toàn không có nghe theo dặn dò của y tá, tiêm truyền xong, liền đi tới cửa phòng bệnh của Tô Chi Niệm, canh giữ cùng với mẹ Tô.

Tuổi mẹ Tô đã lớn, không chịu nổi thức đêm như vậy, Tống Thanh Xuân biết nhớ mong con trai của bà, chú định tối nay là một đêm không ngủ, nhưng cô vẫn khuyên mẹ Tô đi giường bệnh của mình nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau Trình Thanh Thông phải đi làm, bốn giờ rạng sáng, Tống Thanh Xuân liền bảo cô ấy rời đi.

Mẹ Tô nằm ngủ vào ba giờ rạng sáng, năm giờ rạng sáng liền rời giường.

Tần Dĩ Nam đi mua một ít điểm tâm, ba người đều không có khẩu vị gì, nhưng đều vẫn ăn một chút.

Lúc sáu giờ, bác sĩ lại tới đây làm kiểm tra cho Tô Chi Niệm một lần, bày tỏ tình huống người bị bệnh tương đối ổn định, buổi tối có thể làm phẫu thuật đúng giờ, còn dặn dò bọn họ nhân lúc người bị bệnh nghỉ ngơi, về nhà lấy một ít quần áo tắm rửa.

Lúc mẹ Tô tới lần nữa, người giúp việc đã giúp bà mang theo mấy bộ quần áo.

Tống Thanh Xuân và Tô Chi Niệm là bị trực tiếp đưa vào trong bệnh viện, Tống Thanh Xuân biết mật mã biệt thự của Tô Chi Niệm, dứt khoát lúc về nhà lấy quần áo của mình, thuận tiện rẽ vào biệt thự của Tô Chi Niệm, giúp anh thu xếp một ít quần áo tắm rửa.

Tần Dĩ Nam đư Tống Thanh Xuân về nhà họ Tống, liền rời đi.

Tống Thanh Xuân thu dọn đơn giản một ít đồ dùng rửa mặt và quần áo vừa người, liền lấy chìa khóa xe, đi biệt thự của Tô Chi Niệm.

Cô từng ở nhà anh một trăm ngày, hết sức quen thuộc với thói quen sinh hoạt của anh, cô quen việc dễ làm lên lầu hai, trực tiếp đi phòng thay quần áo của anh, trước giúp anh thu xếp hai bộ quần áo thoải mái ở nhà, sau đó liền lại lấy hai bộ áo ngủ hoàn toàn bằng bông vài, cuối cùng mới đi kéo ngăn kéo ra, tìm tất và đồ lót của Tô Chi Niệm.

Ngăn kéo trong phòng thay quần áo của Tô Chi Niệm có chút nhiều, Tống Thanh Xuân tìm được tất, lại không tìm được đồ lót của anh, chỉ đành kéo lần lượt ngăn kéo, vào lúc kéo ngăn kéo thứ ba, Tống Thanh Xuân nhìn thấy bên trong đặt rất nhiều thứ, cô liếc mắt liền bị một cái túi trong suốt, đựng rất nhiều viên cúc áo trong đó hấp dẫn tầm mắt.

Những cúc áo kia, nhìn rất quen mắt, giống như từng thấy qua ở nơi nào... Là màu vàng...

Tống Thanh Xuân ngừng một lát, đưa tay ra, cầm túi lên, cô đếm, tổng cộng là mười một viên.

Càng đếm, Tống Thanh Xuân càng cảm thấy giống như là từng thấy ở nơi nào, cô nhăn mày, vắt hết óc suy nghĩ, khi lơ đãng ngẩng đầu, cô xuyên qua gương trước mặt, nhìn thấy dây đỏ trên cần cổ mình, sau đó bỗng nhiên giống như là hiểu rõ cái gì, giơ tay lên, nhanh chóng kéo dây đỏ từ trong áo len ra ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.