Trong ấn tượng của Tô Chi Niệm, Trình Thanh Thông là một nhân viên rất kinh nghiệm, nghĩ lại, có lễ là lần đầu tiên cô ấy nói lên yêu cầu như thế, có chút ngoài dự liệu của Tô Chi Niệm, anh chậm nửa nhịp, mới khẽ gật đầu một cái, bằng lòng.
Trình Thanh Thông trong nháy mắt cười lên, hướng về phía tài xế chỉ ven đường trước mặt, nói: Phiền dừng xe ở chỗ đó.
Sau đó Trình Thanh Thông lại quay đầu, trên mặt vẫn treo nụ cười như cũ, nói với Tô Chi Niệm: Ngày mai là lễ giáng sinh, mấy ngày nay ở cửa hàng Hongkong giảm giá rất nhiều, đúng lúc tôi mua vài món đồ mang về, tặng quà cho bạn bè cho dịp lễ giáng sinh, tôi sẽ cố gắng chạy về khách sạn sớm một chút.
Tô Chi Niệm có vẻ không chút để ý Ừ một tiếng, coi như đã nghe lời của Trình Thanh Thông nói, sau đó liền quay đầu, xuyên qua cửa sổ xe nhìn một hai cái cửa hàng bên cạnh, giống như Trình Thanh Thông nói, treo đầy biển quảng cáo giảm giá.
Lúc này còn sớm, chưa tối, tủ kính trong cửa hàng, đã có rất nhiều cây giáng sinh bật đèn sáng lên.
Người đi đường, cả trai lẫn gái chen chúc thành nhóm, trong tay xách đầy các loại túi quà kiểu dáng đẹp mắt.
Bọn họ cũng mua quà lễ giáng sinh sao? Ngày mai anh với cô có hẹn ăn cơm...
Xe dừng ở phía trước, Trình Thanh Thông sửa sang lại túi xách một cái, xuống xe trước, còn nghiêng đầu, hướng về phía Tô Chi Niệm khách khí cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-yeu-em-99-lan/2941567/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.