Anh đợi cô đi rất xa, mới xoay người liếc mắt nhìn bóng lưng của cô. 
Cô đã lớn, đã duyên dáng yêu kiều như thế rồi. 
Tìm cô trong mấy năm nay, anh vẫn luôn nghĩ khi cô trưởng thành sẽ như thế nào, anh cũng từng tưởng tưởng ra, lại chưa hề nghĩ đến, cô vậy mà trở nên xuất sắc xinh đẹp hơn trong tưởng tượng của anh rất nhiều. 
Anh có thói quen ghi nhật ký, đêm đó anh về nhà, ghi chép lại tâm tình khi tìm được cô, thật là kích động và rung động. 
Từ sau đó, trong trường học, anh bắt đầu tìm kiếm giọng nói của cô, lưu ý đến cô. 
Trên nhật ký của anh, viết đầy về chuyện của anh. 
Cô tên là Tống Thanh Xuân, lớp 11, là em gái của Tống Thừa ở lớp bên cạnh. 
Xuất thân của cô rất tốt, dáng vẻ xinh đẹp, có rất nhiều nam sinh theo đuổi cô, nhưng là cô cực kỳ kiêu ngạo, mặc kệ đối phương tìm cách gì, cô đều từ chối lưu loát. 
Anh xa cách với người khác đã rất lâu rồi, dường như đã quên cách nói chuyện với người khác, nhiều lần anh muốn nói chuyện với cô, nhưng lại không biết nên mở miệng thế nào, mãi đến có một ngày, anh nhìn thấy cô đứng ở cổng trường, như là đang chờ ai đó, hết nhìn đông tới nhìn tây. 
Anh đứng ở rất ca, nhìn cô rất lâu, sau cùng cũng không biết kích thích ở nơi nào tới, liền đi đến trước mặt cô: Xin chaò. 
Cô ngẩng đầu, nhìn anh, đầy xa cách: Xin hỏi, anh có chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-yeu-em-99-lan/2941397/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.