Chạng vạng đúng bảy giờ tối, Tống Thanh Xuân đến biệt thự của Tô Chi Niệm, người anh đã không còn ở đây, buổi sáng lúc cô rời đi, trên đất bừa bãi đồ ăn, đã được dọn dẹp sạch sẽ, ngay cả những chén đĩa đựng đồ ăn sáng, đều đã được rửa sạch, được sắp xếp chỉnh tề ở giá để bát. 
Tống Thanh Xuân ngây ngốc ở trong phòng khách đến 10 giờ, thấy anh còn chưa trở lại, liền lên lầu bố trí lại phòng ngủ của mình. 
Có lẽ là do tối hôm qua không ngủ ngon, cô vừa tắm rửa xong, nằm trên giường không được bao lâu, liền bắt đầu ngủ mơ màng. 
Cô ngủ rất ngon, vừa tỉnh ngủ, đã là 10 giờ sáng hôm sau. 
Lúc cô đánh răng, điện thoại báo có tin nhắn, là của Tần Dĩ Nam. 
[Tống Tống, anh sắp lên máy bay, sau hai tiếng rưỡi nữa sẽ đến Bắc Kinh] 
Tống Thanh Xuân đánh răng, nhắn trở lại một tin nhắn: [Chờ ở sảnh sân bay. Em đi đón anh.] 
Tần Dĩ Nam có thể đã tắt điện thoại, chỉ trở về một chữ: [3] 
Tống Thanh Xuân biết, đây là tầng ba sảnh sân bay. 
Cô và Tần Dĩ Nam nhắn tin cho nhau, chỉ có ba tin nhắn, nhưng cô lại lăn qua lộn lại nhìn vài lần, nhìn đến cuối cùng, mặt mày của cô trở nên vô cùng dịu dàng, khóe môi nhẹ nhàng cong lên, còn có hai tiếng rưỡi nữa, cô có thể nhìn thấy anh Dĩ Nam rồi... 
1 giờ rưỡi cô gặp Tần Dĩ Nam, quay trở vào thành phố có chút tắc đường, lúc vào trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-yeu-em-99-lan/2941344/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.