Ý thức được điểm không thích hợp, hai người vội dừng lại, lúc này bầu trời vẫn còn tối đen, những ngôi sao ở bên trên cứ chớp a chớp, nhưng như thế cũng chỉ khiến cho bầu không khí càng thêm ám muội mà thôi. Còn Lâm Văn Tịch và Lê Diễm thì đang bốn mắt nhìn nhau, nhất thời cũng không có ai nói gì cả, tựa như tất cả tình cảm đều được gửi gắm vào mỗi một ánh mắt. Không muốn, khổ sở, lo lắng còn có... Tình yêu nồng nàn say đắm.
Lê Diễm chống hai tay ở hai bên của Lâm Văn Tịch, trong lúc giãy dụa quần của Lâm Văn Tịch đã trở nên lộn xộn, lúc này đang bày ra trạng thái nửa kín nửa hở, không biết là ai đã hôn ai trước, chỉ biết rất nhanh hai người liền quấn vào cùng một chỗ, Lê Diễm ôm Lâm Văn Tịch lăn một vòng, để Lâm Văn Tịch nhảy qua ngồi ở trên người của anh, từ đầu tới cuối môi của hai người còn chưa từng tách ra, nếu như là trước đây sao cái người nam nhân khiết phích kia có thể lăn qua lăn lại trên bãi cát như vậy được chứ, thế nhưng kể từ sau khi ở cùng một chỗ với Lâm Văn Tịch, dần dần anh liền vứt bỏ toàn bộ ràng buộc, chỉ cần là làm với Lâm Văn Tịch đã có thể khiến anh cảm thấy thỏa mãn và hạnh phúc rồi.
Bởi vì bây giờ trời vẫn còn rất lạnh, Lê Diễm chỉ dám vói tay vào trong áo xoa nắn đầṳ ѵú của Lâm Văn Tịch mà không dám cởϊ qυầи áo của cậu ra, hoặc là anh sẽ đùa giỡn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477415/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.