Lâm Văn Tịch tựa đầu vào trong chăn, phát ra thanh âm rêи ɾỉ “ưm hmm”, ngón tay của nam nhân đã dính đầy nước bọt, Lâm Văn Tịch chỉ dùng đầu lưỡi quấn chặt lấy ngón tay của mình, chính là không nhẫn tâm cắn.
Lê Diễm đang suy nghĩ nên làm một cái tường gỗ cách âm mới được, sau này ngày tháng còn dài, nếu cứ như thế cũng không có biện pháp, hơn nữa anh cũng rất muốn nghe Lâm Văn Tịch kêu ra tiếng, đều có thể khiến người khác động tình hơn so với bất cứ loại xuân dược nào.
Bởi vì hiện tại thai nhi đã ổn định hơn không ít, hai người làm đến cũng tương đối phóng khoáng. Lúc này đây hai người làm tới gần khuya mới dừng lại, Lê Diễm ẵm Lâm Văn Tịch đến phòng tắm tẩy rửa, sau đó mới ôm lấy cậu từ phía sau chìm vào giấc ngủ.
Đến nửa đêm Lê Diễm bị tiếng rêи ɾỉ rất nhỏ của Lâm Văn Tịch đánh thức, mặc dù đang cực lực nhẫn nại, thế nhưng Lê Diễm vẫn phát hiện em ấy có cái gì không đúng, trên trán cũng đã chảy ra không ít mồ hôi lạnh.
"Bà xã, em bị sao vậy? Có phải lại bị chuột rút không?"
"Ưʍ... Đã đánh thức anh rồi..."Lâm Văn Tịch có chút áy náy mở miệng.
"Nói cái gì vậy nha." Lê Diễm vội vàng ngồi dậy khỏi giường, vén chăn lên, cầm cái chân có chút run rẩy của Lâm Văn Tịch chuyển thành tư thế thoải mái hơn, sau đó mới dùng sức vừa phải bắt đầu xoa bóp, bởi vì đang mang thai, chân của Lâm Văn Tịch có hơi sưng, mỗi lần Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477390/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.