Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188
Chương sau
"Thoải mái sao?" Lúc này thanh âm của Lê Diễm đã có chút khàn khàn, trong mắt cũng dần có dục hỏa, bất quá vẫn cực lực nhịn xuống, dù sao bây giờ không phải là đang thực sự làm yêu, anh phải để cho bé con thoải mái mới được. "Ưʍ... A... Thoải mái..." Trước đây vẫn luôn trướng đau, còn có thể ngứa nữa, bây giờ được nam nhân xoa như vậy, đã thoải mái hơn rất nhiều rồi. "Trước đây anh nên giúp em xoa nhiều một chút, mới không khiến cho bây giờ biến thành như vậy." Bởi vì sợ sát súng cướp cò, ba tháng nay gần như là Lê Diễm chưa từng chạm qua cậu. Thậm chí có khi có thể cảm giác được hình như bé con rất muốn, Lê Diễm cũng ráng nhịn xuống không hề chạm vào em ấy. "A...ha... Chủ nhân... Lạ quá... A..." "Có phải là càng ngày càng trướng không? Muốn chảy ra rồi sao?" Tay của Lê Diễm chậm rãi ấn xuống, một tay khác còn không quên trấn an cái bụng đang phình to của Lâm Văn Tịch. "Ưʍ... A...ha..." "Muốn chủ nhân giúp em mút ra không?" "Muốn... A... A...ha..." "Muốn cái gì? Nói cho đầy đủ nha." "Muốn chủ nhân... Mút núʍ ѵú của em... Mút... Sữa ở bên trong ra... Ngứa quá... Khó chịu…" Nói xong, mặt của bé con biến thành đỏ hơn. Lê Diễm cúi đầu, ngậm lấy một núʍ ѵú đã sưng đến đỏ bừng của cậu vào trong miệng, đầu lưỡi đánh vòng ở chung quanh, hàm răng ma sát nhè nhẹ, có đôi khi còn ấn đầṳ ѵú nho nhỏ vào bên trong quầng vú, sau đó kéo ngược nó trở ra, như cách trẻ con bú sữa mẹ mút dần dần theo bản năng. "A a... Chủ nhân..." Tay của Lâm Văn Tịch không tự chủ được mà cắm vào trong tóc của nam nhân, cảm giác ở bên dưới có cái gì đó muốn trào ra khiến cậu vừa hưng phấn vừa sợ, đầṳ ѵú còn bị nam nhân liếʍ ʍúŧ hết đau lại ngứa, một bên hô từ bỏ một bên lại không tự chủ được mà đè đầu của nam nhân xuống, tự nhích thân thể của mình về phía trước, để cho nam nhân ngậm vào càng sâu. "A...ha... Trướng quá... Chủ nhân... Khó chịu..." "Ra rồi." Một dòng dịch thể mang mùi hương thơm ngát nồng đậm chảy vào trong miệng của Lê Diễm, giống như là xuân dược kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ đến mức cả người nam nhân đều bắt đầu trở nên khô nóng. "A...ha... A... Còn có... A..." Lâm Văn Tịch chỉ cảm thấy lần này chảy sữa không giống với lần trước bị nam nhân cưỡng ép mút ra, mà là không ngừng trào ra bên ngoài, cái loại cảm giác trướng trướng sau khi được nam nhân mút xong cũng dần dần biến mất, cứ như cả người đều được khai thông. Mà Lê Diễm thấy bé con như vậy cũng không khiêu khích Lâm Văn Tịch nữa, chỉ mút từ từ tựa như đang bú sữa mẹ. Không có vị gì, nhưng lại đặc biệt thơm, rất giống như mùi sữa tắm sau khi bé con tắm rửa xong, lúc này Lê Diễm mới phát hiện hình như mình đặc biệt thích mùi hương này, trước đây sau khi bé con tắm rửa xong đi đến bên cạnh hay là dựa gần vào mình, cả người anh sẽ bắt đầu khô nóng, hiện tại toàn bộ thân thể của bé con đều là thứ mùi này, khiến anh cảm thấy vô cùng thoải mái, rất muốn mãi ôm em ấy như vậy. "Chủ nhân... Ưʍ..." "Đã thoải mái hơn chút nào chưa?" Buông ra một đầṳ ѵú đã bị mình giày vò đến đỏ sẫm, Lê Diễm vươn tay xoa lên một bên khác, tuy chưa được mút ra, nhưng mặt trên đã tự rịn ra một ít nhũ dịch màu trắng, đọng lại trên đầṳ ѵú đỏ tươi, khẽ run trong không khí đầy mê người, một bộ dáng mặc người gặt hái. "Ưʍ... Chủ nhân, bên này cũng muốn... Bên này vẫn còn trướng..." Lê Diễm lại không đưa tay tới, chỉ lấy tay vuốt ve thắt lưng của Lâm Văn Tịch, anh cảm nhận được lúc mình mút ra giúp em ấy thì bé con đã cương rồi, mặc dù mút sữa ra giúp em ấy chỉ cởi bên trên chứ không cởi ở dưới, nhưng anh vẫn thấy được phía dưới đã phình lên thành một khối. Tay của nam nhân xoa từ phần eo dần dần đến bên dưới. "A... Chủ nhân... Đừng..." Lâm Văn Tịch cũng cảm giác được phía dưới của mình đã cương rồi, ai biểu lúc nam nhân mút đầu lưỡi cứ loạn chuyển, hàm răng còn ma sát nhè nhẹ, tựa như tiền hí lúc bính thường, bảo cho cậu không có cảm giác cũng đều khó khăn, huống chi bởi vì mình đang mang thai nên càng không có cách nào chịu nổi một kích này. "Ở đây cũng khó chịu hả?" Nam nhân vừa cười vừa toàn tâm toàn ý xoa nắn cái nơi đã trướng lên cách lớp quần của bé con, "Xem ra chẳng những là phía trước của bảo bối muốn được mút, ở đây cũng muốn mút mút một cái nha." Lời nói của nam nhân khiến Lâm Văn Tịch đỏ mặt, "Chỗ đó... Không thể mút..." Lâm Văn Tịch biết nam nhân chỉ trêu mình mà thôi, sẽ không làm thật, nam nhân có tính khiết phích, lúc làʍ t̠ìиɦ với mình nam nhân không có đeo đồ bảo hiểm đã khiến Lâm Văn Tịch cảm thấy mình là người đặc biệt với anh rồi, không có khả năng còn có thể làm chuyện "rất dơ" này. Hơn nữa cậu cũng không muốn để cho một người nam nhân cao quý như vậy làm loại chuyện này vì mình. Ngay lúc Lâm Văn Tịch đang suy nghĩ lung tung thì nam nhân đã cởϊ qυầи của cậu ra rồi, hành thể nho nhỏ liền được giải thoát ra ngoài, run run chào hỏi Lê Diễm, tuy rằng đã bắn qua không ít lần, thế nhưng cái cây này của bé con còn chưa được sử dụng đúng nghĩa của nó, vẫn là màu sắc hồng hồng đáng yêu như thế, màu trên qυყ đầυ đã đỏ hơn lúc trước một ít, những vẫn cứ nho nhỏ như vậy, rất đáng yêu. Mỗi lần bắn ra cũng không nhiều, thậm chí không có mùi hôi gì quá nồng. Bởi vì bị cái bụng to ngăn trở, hiện tại Lê Diễm không có khả năng trực tiếp đè lên người Lâm Văn Tịch như trước đây nữa, mà là nằm nghiêng ở một bên, một tay ôm Lâm Văn Tịch, một tay cầm lấy cái nơi đã cương ở bên dưới của cậu, bắt đầu bộ lộng. "Núʍ ѵú bên này cũng muốn chủ nhân mút sao?" "Ưʍ... Muốn... Khó chịu lắm..." Lâm Văn Tịch lập tức gật đầu, vừa nãy bên kia đã được nam nhân mút thoải mái, bên này lại khó chịu hơn rất nhiều. Lê Diễm vươn lưỡi ra chậm rãi liếm sạch toàn bộ dịch thể đã chảy ra ban nãy, sau đó ngậm lấy đầṳ ѵú vẫn chưa được chăm sóc nãy giờ vào miệng. Hai bên đều được nam nhân chăm sóc, Lâm Văn Tịch lại cảm thấy càng ngày thân thể càng nóng hơn, "A...ha... Chủ nhân... Lại dùng lực một chút... Ngứa quá..." Dịch thể bên trong khiến cho cậu cảm thấy hơi ngưa ngứa, muốn bị nam nhân hung hăng mút liếm, hai huyệt động bên dưới cũng bắt đầu trở nên ướŧ áŧ, cặp mắt Lâm Văn Tịch chứa đầy nước mắt, tùy ý để cho bản thân mình bị khiêu khích hành hạ như vậy. "Hai bên đều 'khóc' đến lợi hại như vậy, hai tiểu huyệt phía dưới cũng là vậy sao?" Nam nhân nói rồi đưa tay lướt qua nơi đó, nhưng lại không có chân chính đụng vào, càng không có hung hăng đảo lộng. "A... Chủ nhân... Em muốn..." "Không được nha, chỗ đó không thể làm, để cho phía trước của em bắn một lần là được rồi." Nam nhân an ủi hôn hôn cậu. Kỳ thực so với bé con Lê Diễm càng muốn hơn, phía dưới đã trướng đến độ sắp bung cả quần, nhưng vẫn phải cố nhịn để chậm rãi hầu hạ bé con cho thật tốt. Để không cho Lâm Văn Tịch chuyển toàn bộ cảm quan xuống phía dưới, Lê Diễm hung hăng mút một cái vào đầṳ ѵú của bé con. "A a... Thoải mái quá... Còn muốn... A..." "Muốn nếm thử không? Hương vị ngon lắm đó." Nam nhân nói xong liền ngậm lấy sữa vừa mới chảy ra hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của Lâm Văn Tịch.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188
Chương sau