"Vậy nếu như hiện tại anh nói cho em biết kỳ thực anh có thể nuôi sống hai chúng ta thì sao?"
Bé con không hiểu nhìn nam nhân, "Không phải trước đây chủ nhân đã nói không còn gì nữa rồi sao? Bất quá em biết chủ nhân rất có năng lực, cho dù chủ nhân có thể nuôi sống hai chúng ta, em cũng hi vọng lần này chủ nhân có thể để cho em tới nuôi anh, bởi vì trước đây chủ nhân đã cho em đủ nhiều rồi, hợp đồng 7 năm của chúng ta còn chưa được 1 năm mà, chủ nhân không cần phải cho em thêm gì nữa, em vốn đã thiếu anh rất nhiều rồi, thế nhưng bây giờ em nói muốn nuôi chủ nhân cũng không phải là bởi vì muốn bồi thường gì cả, mà là em hi vọng giữa chúng ta có thể bình đẳng một ít, chẳng phải chủ nhân từng nói, hiện tại hai ta đã bình đẳng, cho nên em không cần chủ nhân lại cố gắng vì em nữa, em chỉ muốn chủ nhân biết, có đôi khi em cũng vậy có thể làm chút gì đó cho chủ nhân, hơn nữa lại còn là em cam tâm tình nguyện."
"Ừm, bình đẳng một ít a, được, vậy liền chờ bà xã của anh đến nuôi anh là được rồi." Lê Diễm cười cười, thấy lần này bé con kiên trì như thế, cũng không giành với em ấy, sờ sờ cái đầu nhỏ của cậu, anh nói, "Chỉ là anh không muốn để cho em quá mệt mỏi mà thôi."
"Sẽ không a, làm việc ở chỗ của Trần Mặc ca ca cũng sẽ không quá cực nhọc, anh ấy chỉ kêu em tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477377/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.