"Sao anh và Tiểu Tịch lại ở chung với nhau?"
"Em ấy không có nói chuyện của bọn tôi cho cậu biết sao?" Lê Diễm còn tưởng rằng Lâm Văn Tịch đã nói cho cậu ta biết toàn bộ mọi chuyện rồi chứ.
"Vì bảo vệ cho danh dự của tên nào đó, có một đứa ngốc hoàn toàn không chịu nói ra một chữ có liên quan đến tên kia, thậm chí ngay cả tên cũng chưa từng nói qua." Trần Mặc vừa nói vừa liếc anh đầy bất mãn.
"Đoạn thời gian đó em ấy ói đến lợi hại, cũng không chịu đi khám bác sĩ, ăn cái gì ói cái đó vậy mà mỗi ngày lại liều mạng đi làm, nghe được tin tức người nào đó kết hôn, ngây ngốc nói với tôi muốn mua tạp chí có ảnh bìa của người nào đó, cũng không biết có phải là mang về ôm khóc hay không nữa, nếu không phải sau đó em ấy nói muốn đi làm phẫu thuật, phỏng chừng còn chưa phát hiện trong bụng mình đã có một cục cưng gần 4 tháng rồi đâu."
Không nghĩ tới vì để bảo vệ danh dự cho mình mà Lâm Văn Tịch đã cam nguyện tự mình gánh chịu tất cả, còn chịu khổ vì mình như thế, trong lòng Lê Diễm vừa cảm động vừa áy náy, thế nhưng thời điểm nghe được mấy chữ phẫu thuật anh lại nhíu mày, đương nhiên là anh liền đoán được chắc là bé con muốn đi làm phẫu thuật chữa trị song tính, biết khi đó mình đã thương tổn em ấy đến quá sâu, mới có thể khiến cho bé con đã hứa với mình rằng sẽ không đi làm phẫu thuật phải lựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477375/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.