Cho nên chỉ có thể mặc cho y trừu sáp ngày càng mãnh liệt bên trong miệng mình, sức lực trên tay vô ý thức mà buộc chặt lại, không cẩn thận liền hơi dùng sức bóp chặt lấy vật trong tay một chút.
“Ưʍ.” Nam nhân kêu lên một tiếng đau đớn, bởi vì Lâm Văn Tịch vừa vặn kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ cao hoàn của mình, cho nên trong nháy mắt tinh quan thất thủ, cứ như thế mà bắn ra. Bởi vì không kịp thối lui, toàn bộ dịch thể bạch trọc bắn vào trong miệng Lâm Văn Tịch.
“Khụ…” Thình lình bị dịch thể bắn vào, Lâm Văn Tịch ho khan.
Lê Diễm vội vàng dùng tay giúp cậu thuận khí, “Xin lỗi đã không rút ra.”
“Không… Khụ… Không sao…” Lâm Văn Tịch vừa lắc đầu, vừa chậm rãi hô hấp, cũng giảm bớt không ít đợt ho khan.
Nhìn bên môi bé con dính đầy dịch thể trắng đục của mình, đột nhiên Lê Diễm liền nghĩ tới chuyện lần trước bé con nói thích ăn thứ này của mình, bất quá lần trước là uống say, lần này…
“Bảo bối, nuốt vào.” Một ngón tay quẹt lấy dịch thể đang chảy xuống khóe môi bỏ vào trong miệng cậu, trộn lẫn cùng một chỗ với đầu lưỡi của Lâm Văn Tịch, thanh âm của nam nhân rất trầm thấp, có một loại mị lực đặc biệt, rất nhanh liền khiến cho Lâm Văn Tịch thấy có chút lâng lâng. Không chỉ rất nghe lời nuốt xuống toàn bộ dịch thể trong miệng mình, còn nghĩ phải liếm sạch sẽ toàn bộ phần dư trên ngón tay Lê Diễm.
“Thật ngoan a.” Lê Diễm cưng chiều vỗ vỗ cậu, bộ dáng như đối đãi với tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477324/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.