Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188
Chương sau
Nam nhân cười cười rời khỏi giường, đi tới trước chiếc bàn được làm bằng kính tinh xảo ở trong phòng. Lâm Văn Tịch còn chưa kịp hiểu Lê Diễm đang muốn làm cái gì, liền thấy anh chọn ra hai vật gì đó được đặt ở trên bàn. Trên bàn được đặt sẵn một giỏ hoa quả làm bằng trúc, bên trong là một ít hoa quả tươi mới, Lê Diễm nhìn nhìn, cuối cùng chọn ra hai trái chuối tiêu tương đối chắc nịch lại thẳng tắp. “Vừa nãy vốn định sẽ cùng đút cho cả hai cái miệng nhỏ nhắn của em uống rượu, thế nhưng cái miệng nhỏ nhắn phía trên của em quá thích thú, đã uống cạn rất nhiều rồi, cho nên hiện tại chuyển sang đút cái này cho em ăn, không biết chừng em sẽ rất thích đâu.” Cái vụ gì đây? Thoáng chốc trong cái đầu đang hỗn độn của Lâm Văn Tịch chính xác vọt ra một câu như vậy, thế nhưng lập tức liền nhận được lời giải đáp từ nam nhân. Bởi vì vốn dĩ chân của Lâm Văn Tịch đang bị tách ra, cho nên Lê Diễm liền trực tiếp nhắm thẳng trái chuối tiêu vào cúc huyệt bên dưới của Lâm Văn Tịch. Từ từ xoay tròn ở phía trên. “Thả lỏng nha, không thôi rất khó để chen lọt vào đấy.” Lê Diễm vỗ vỗ cậu, sau đó cầm chuối tiêu từ từ đẩy mạnh vào. “A… Chủ nhân… Đừng… Đừng để cái này…” Nhưng là nam nhân lại không để ý tới cậu, trực tiếp dùng chuối tiêu chen vào tiểu huyệt của Lâm Văn Tịch, bởi vì mặt trên kẹp thật chặt, cho nên đương nhiên ở mặt dưới cũng sẽ siết chặt lại, bị nam nhân ép buộc thả lỏng, không nghĩ tới rượu đỏ trong hoa huyệt Lâm Văn Tịch liền chảy ra một chút, trực tiếp chảy đến mặt trên chuối tiêu đang tiến vào bên trong mình, sau đó liền trở thành chất bôi trơn tiện lợi nhất, khiến cho Lê Diễm cắm toàn bộ trái chuối tiêu chắc nịch vào trong cúc huyệt của Lâm Văn Tịch rất dễ dàng. “A…ha… Tiến vào… A…” “Chuối tiêu ăn ngon chứ?” Lê Diễm vỗ một cái bộp lên cánh mông mượt mà của Lâm Văn Tịch, “Tiểu người hầu không ngoan a, đều để cho rượu đỏ chảy ra rồi nha.” “Không phải… A… Thật lạ… Trướng…” Tiểu huyệt bên dưới ngậm lấy một trái chuối tiêu chắc nịnh, không ấm áp giống như côn ŧᏂịŧ của nam nhân, mà nó lại là một vật cứng rắn lạnh băng, khiến cậu cảm thấy khá khó chịu. “Ngậm cho chặt vào, cẩn thận đừng kẹp đứt chuối tiêu a.” Nam nhân ác liệt nhắc nhở cậu. “A… Thế nhưng chủ nhân… Phía trên… Sẽ chảy ra…” Nếu như không kẹp chặt, thì rượu đỏ ở phía trên sẽ chảy xuống. Hiện tại bởi vì phía dưới bị này nọ cắm vào, cậu đã không còn cách nào để tập trung lực chú ý, cho nên rượu đỏ ở phía trên cũng đã chảy ra không ít. “A…ha… Chủ nhân… Em sắp không nhịn được… Muốn ra…” Lâm Văn Tịch giãy dụa trong bất an, phân thân phía trước đã đứng lên thẳng tắp, phía sau lại bị nam nhân cầm chuối tiêu cắm vào một khoảng, hoa huyệt càng ngày càng không thể khép lại được. Lê Diễm đưa tay sờ sờ dịch thể màu đỏ đang chảy xuống, nói, “Nếu em để cho tiểu huyệt phun ra, vậy chủ nhân lại đút cho em ‘ăn’ một ít thứ khác được chứ?” Nam nhân tiếp tục cười tà. Cầm lên một trái chuối tiêu khác, lần này cũng không phải trực tiếp chen vào, mà là dùng dao nhỏ nhẹ nhàng cắt bỏ một phần đầu, sau đó thủ pháp rất tốt mà ép cả trái chuối ra ngoài, tiếp theo lột hết lớp vỏ rồi nhắm thẳng vào tiểu huyệt còn đang không ngừng hộc ra rượu đỏ. Ý thức được nam nhân muốn làm cái gì, Lâm Văn Tịch vội ngăn cản, “A… Chủ nhân… Cầu anh… Đừng sáp nơi đó… Đừng…” “Sẽ ra… Đừng mà… Chủ nhân… Cầu anh…” Lê Diễm không để ý đến Lâm Văn Tịch đang cầu xin, nhắm chuối tiêu vào ngay hoa huyệt của cậu, từ từ nông ra, rồi đẩy mạnh vào. “A…ha… Chủ nhân… Cầu anh đừng lại bỏ thêm vào… Sắp chảy ra… A… Như vậy… Rất bẩn…” Lâm Văn Tịch giãy dụa muốn để chuối tiêu không thể chen vào nơi đó của mình, thật kỳ quái, không phải nam nhân đã nói không thể để rượu đỏ rơi xuống giường sao? “Không sao cả, hiện tại có thể để nó chảy xuống.” Xì một tiếng, chuối tiêu còn chưa có vào hơn phân nửa, đồng thời chất lỏng màu đỏ đã phun ra ngoài không ít, hình ảnh hiện tại hết sức *** mỹ. Chỗ đó đã chảy xuống rồi sao? Lâm Văn Tịch liền muốn khóc, phía dưới bị chống đỡ đến tràn đầy, phần lớn rượu đỏ cũng không chảy ra được, chỉ có thể tiếp tục vướng lại bên trong cậu, thực sự khiến cậu sinh ra lỗi giác mình đã bị chơi đùa đến hỏng rồi. “Thả lỏng, đừng kẹp lại, nếu không chuối sẽ đứt đó.” Chuối tiêu đã lột vỏ không thể so với trái chưa lột ở bên dưới, nó mảnh mai hơn rất nhiều. Nếu như bé con không kiềm chế được, liền đứt đoạn ở bên trong. Hai cái tiểu huyệt bị hai trái chuối tiêu căng ra, Lâm Văn Tịch chỉ cảm thấy kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ không chịu nổi, liều mạng lắc đầu để nam nhân dừng tay, thế nhưng Lê Diễm vẫn cố ý trừu động trái chuối bên dưới, Lâm Văn Tịch cảm giác hai cái tiểu huyệt của mình chỉ cách nhau một tầng thật mỏng, mỗi lần phía dưới co rút lại sẽ ma sát đến tiểu huyệt ở phía trên, giống như thật sự sẽ đâm thủng, bên trong trở nên càng ngày càng nóng. “Ưm a… Sắp hỏng mất… A…” “Là tao huyệt bị thao hỏng, hay là chuối tiêu bị tao huyệt của tiểu người hầu cắn đứt?” Nam nhân nói lời tục tĩu, một bên còn cố ý lột vỏ chuối tiêu hoàn chỉnh ra chỉ thiếu phần ‘đầu’ đeo lên phân thân nho nhỏ của Lâm Văn Tịch. “Thật là đáng yêu, vậy mà có thể trùm hết toàn bộ.” Lê Diễm cười chọc chọc vào tiểu ngọc hành được bao bọc bởi vỏ chuối tiêu. Nhất thời Lâm Văn Tịch xấu hổ đến đỏ cả mặt, cậu biết đích thật cái đó của mình rất nhỏ, so với chuối tiêu còn nhỏ hơn, nơi đó của nam nhân khi chưa cương còn lớn hơn cả chuối tiêu, chính mình cương lên thì… Nhưng là nam nhân cũng không phải… “Thoải mái sao?” Lê Diễm hôn hôn lên khuôn mặt đỏ rực của bé con, sau đó cầm cái vỏ chuối tiêu kia chuyển động, bên trong còn mang theo một chút dinh dính đặc trưng của chuối tiêu, co rút ở bên trong, dĩ nhiên sẽ khiến Lâm Văn Tịch sinh ra một loại kᏂoáı ©ảʍ khó diễn tả thành lời. “A…ha… A… Thật lạ… A…ha…” “Ba địa phương đều đang hưởng thụ, rất thoải mái sao.” “Ưm a… A…” Phía dưới cũng cảm nhận được chuối tiêu thô to cứng rắn chạm đến điểm nhạy cảm, Lâm Văn Tịch bắt đầu thất thần rêи ɾỉ. “Đêm nay, tôi sẽ làm cho toàn thân của tiểu người hầu đều thoải mái một lần.” Nam nhân hung hăng cắn một cái lên đầu nhũ của Lâm Văn Tịch, sau đó ra sức mút lấy. “A…ha… Chủ nhân… Đừng mút… A… Nhột quá… Ưm…” “Không phải ban nãy lúc ở ôn tuyền đã lãng kêu cầu tôi mút đầu nhũ của em sao?” “Ưm… A… Thế nhưng… Hiện tại… A…” Tốc độ của nam nhân ở phía dưới càng lúc càng nhanh, Lâm Văn Tịch cảm thấy mình sắp đạt được cao trào, phía trước cũng bị nam nhân hung hăng cắn vài cái, vừa đau vừa thoải mái. “Bây giờ không phải là đang mút của đầu nhũ em sao? Có phải tiểu người hầu rất thích hay không?” “A…ha… Không… A… Đầṳ ѵú thật trướng… Phía dưới cũng rất trướng… Ưm a…” “Đã nói hôm nay sẽ cho em thoải mái mà.” Lê Diễm càng thêm tăng tốc bộ lộng vỏ chuối tiêu đang bao lấy phân thân cương cứng của Lâm Văn Tịch. Tay cũng lần tìm đến hoa huyệt ở phía trước, chuối tiêu vẫn còn tốt lắm, thế mà lại không bị kẹp đứt, bất quá có chút rượu đỏ vẫn không ngừng chảy ra. Anh chú ý tới biểu tình của Lâm Văn Tịch có chút biến hóa. “Tiểu người hầu muốn bắn sao?” “A…ha… Muốn… A…” “Trong động được cắm cảm giác thế nào? Thoải mái sao?” Lời nói của nam nhân khiến Lâm Văn Tịch xấu hổ tới cực điểm, liều mạng lắc đầu, kᏂoáı ©ảʍ mà thân thể cảm nhận lại càng ngày càng rõ nét. Lê Diễm chuyển động chuối tiêu thô to cứng rắn ở phía dưới, cảm giác được càng sáp càng trơn tru, cố ý đỉnh vào một điểm của Lâm Văn Tịch. “Đừng… Đừng sáp chỗ đó… A… Sẽ bắn… A…ha…” “Bắn đi.” Nam nhân ghé vào lỗ tai cậu phát ra thanh âm thấp trầm. “A a… Muốn ra… A… Lấy ra… A…” Lúc Lê Diễm lấy cái vỏ ra, Lâm Văn Tịch liền bắn, đồng thời chuối tiêu được cắm trong hoa huyệt phía dưới cũng bị Lê Diễm kéo ra ngoài, rượu đỏ ở bên trong cũng theo Lâm Văn Tịch đạt cao trào mà hộc ra ngoài, trong nháy mắt khiến cậu có một loại kᏂoáı ©ảʍ không thể khống chế.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188
Chương sau