Hiện tại Lâm Văn Tịch thấy nhiều người đồng thời nhìn chằm chằm về phía bên này như vậy, càng trực tiếp sợ đến rúc vào lòng Lê Diễm, vùi mặt vào trong ngực nam nhân, không dám để người khác thấy bộ dáng của mình. Rất mất mặt a.
Chờ đến khi Lê Diễm vào thang máy, một đám người ở phía sau mới bùng nổ.
“Người vừa nãy tuyệt đối không phải là Uông tiểu thư hén?”
“Dựa vào đường cong của vóc người mà nói, xem ra còn muốn nhỏ nhắn xinh xắn hơn Uông tiểu thư nữa á.”
“Lê tổng có người ở bên ngoài??”
“Những hạng người có tiền này có vài tình nhân thì cũng rất bình thường đi. Hơn nữa ngài ấy còn chưa có kết hôn mà.”
“Đáng tiếc không nhìn thấy mặt a, thật muốn biết là loại quốc sắc thiên hương thế nào mà có thể khiến cho Lê tổng vứt bỏ Uông tiểu thư.”
“Đúng vậy đúng vậy.”
“Có người nói trên lầu còn chuẩn bị rượu đỏ với đèn cầy nha, vốn tưởng rằng Lê tổng sẽ dẫn Uông tiểu thư tới đây.”
“Wow, lãng mạn quá hà. Bất quá nói như vậy, vị Uông tiểu thư kia cũng thảm quá rồi.”
“Uầy, chuyện của những thiếu gia có tiền này chúng ta không nên xen vào.”
“Đáng tiếc chuyện ngày hôm nay không thể tùy tiện đồn đại a, không thôi ngày mai…”
“Suỵt, quản lý tới.” Mọi người tản ra cứ như bầy ong vỡ tổ.
Cẩn thận đặt bé con xuống giường, mới phát hiện em ấy đang chớp chớp đôi mắt to nhìn mình.
Lê Diễm cười sờ sờ đầu của cậu, “Xảy ra chuyện gì?”
“Không có… Chủ nhân, đêm nay chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/noi-xa-nhat-la-ngay-ben-canh/477298/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.